Vào mùa đông, Cố Kiều Niệm thường hay lạnh tay lạnh chân.
Trong lúc chờ diễn luôn muốn ôm một túi nước ấm.
Nhưng có đôi khi bận quá mà quên mất túi nước ấm, không kịp sạc điện, nếu đổi nước ấm vào thì sẽ không ấm.
Mặc dù đoàn phim cũng chuẩn bị lò sưởi nhưng thứ đó nếu sưởi lâu quá, lớp trang điểm rất dễ bị loang lổ nên Cố Kiều Niệm ít khi dùng đến.
Vì không muốn Cố Kiều Niệm bị lạnh.
Mỗi lần trước khi đến đoàn phim, Cung Dịch đều sẽ gửi tin nhắn cho Chu Chu để cô ấy kiểm tra túi nước nóng, vì đề phòng mà còn phải mang theo bình giữ ấm và đổ một ít nước sôi vào bên trong.
Cho dù không có thời gian sạc điện túi nước ấm cũng có đủ nước ấm để thay thế trực tiếp.
Anh không chỉ dặn dò Chu Chu mà còn tự mình mang theo nước ấm.
Hơn nữa, vì để nước đủ nóng, nước Cung Dịch rót đều là nước đun sôi.
Anh vừa mới rót nước xong thì Vũ Tuyết đã đi tới.
Nhiệt độ chưa tản đi chút nào.
Nóng như thế nào, cũng có thể tưởng tượng được.
Mu bàn tay Vũ Tuyết gần như phỏng ngay lập tức.
“Cậu điên rồi!”
Vũ Tuyết che tay lại, lùi về sau hai bước, thét về phía Cung Dịch.
Mặt Cung Dịch lạnh tanh, không vui vẻ, cũng không tức giận, càng không có sự sợ hãi khi làm người khác bị thương.
Anh luôn lạnh lùng như thế.
Cung Dịch lạnh nhạt nhìn Vũ Tuyết giống như con kiến: “Tay chị bẩn như vậy, nên rửa sạch đi.”
Nói xong, anh buông lỏng tay ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918661/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.