Cung Dịch biết trong lòng Cố Kiều Niệm tràn ngập nỗi băn khoăn với anh.
Trong chuyện này anh dứt khoát không nuông chiều cô, trực tiếp nói rõ ràng với cô, làm thế nào có thể gây sức ép với cô là được.
Tách biệt nhau là không thể, cả đời này cũng không thể.
Cố Kiều Niệm chưa từng thấy bộ dạng nghiêm túc như vậy của Cung Dịch nên cô thấy hơi sợ hãi.
Cô dùng hai tay che miệng anh: "Thằng nhóc này, có biết sức nặng của cả đời là bao nhiêu không? Mở miệng ra là nói bậy!"
Cung Dịch cũng không phản kháng, chỉ kiên định nhìn cô.
Tâm can Cố Kiều Niệm đều đang run lên. Cô né tránh ánh mắt của Cung Dịch, định tách ra khỏi lòng anh một lần nữa.
"Ý của cậu tôi hiểu, trước tiên hãy nói về chuyện hợp đồng kia đã."
Cố Kiều Niệm cảm thấy bản thân thật quá tuyệt vời.
Nói một câu "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" cũng không quá đáng nhỉ?
Quá trình này, trực tiếp hướng đến phòng làm việc của chủ tịch gì đó, lau súng cướp cò cả ngày, hoàn toàn không thành vấn đề.
Nhưng mà...
Rõ ràng cô vẫn có thể mang hợp đồng trở về.
Lúc này Cung Dịch lại ngoan ngoãn buông lỏng ra một chút.
Nhưng chờ Cố Kiều Niệm chuẩn bị đi đến ghế sô pha bên kia, anh lại ôm cô từ phía sau.
Trong lòng Cố Kiều Niệm lại run lên một lần nữa. Cô cảm nhận được sự bất đắc dĩ và... tủi thân của Cung Dịch.
“Chị nói đúng, tôi phải thừa nhận, tôi thật sự không biết được sức nặng của cả đời là bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918444/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.