Dáng người Cung Dịch cao ráo, áo chữ T màu trắng của trại huấn luyện, vốn dĩ anh mặc cũng đã rộng thùng thình, sau đó để Cố Kiều Niệm mặc vào thì nó trực tiếp trở thành cái váy luôn.
Trên thực tế, lúc này Cố Kiều Niệm trông không có ngầu đến thế.
Đôi tai nhọn ửng đỏ phản bội cô.
Cô đứng dậy muốn nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh.
Nhưng ngay khi cô đứng lên, Cung Dịch đã túm cô lại và ôm chặt lấy cô.
"Cung Dịch!"
Cố Kiều Niệm thốt lên.
"PD, nếu chị mặc bộ đồ tập của tôi sớm hơn... thì có lẽ tôi đã chẳng có lòng dạ nào mà đi tập luyện rồi."
Cố Kiều Niệm: "..."
"Cậu thử dám không có lòng dạ nào mà đi tập luyện xem!"
Cố Kiều Niệm hất tay anh ra.
Cô cầm lấy điện thoại di động mình, đi vào phòng tắm với đôi tai đỏ bừng.
Cung Dịch vẫn luôn mỉm cười.
Anh đã cười từ tối qua đến giờ.
Cảm thấy số lần anh cười gần như còn nhiều hơn số lần anh cười trong suốt cuộc đời mình.
Cung Dịch quay người lại.
Gối đầu mà Cố Kiều Niệm gối.
Trên đó, có mùi hương của Cố Kiều Niệm.
Cung Dịch nhắm mắt lại.
Vui vẻ, anh thật sự rất vui vẻ.
Có điều...
Hôm nay Cung Dịch còn định trước khi Cố Kiều Niệm rời đi thì tự mình nói với cô về việc giải nghệ của mình.
Mặc dù cửa phòng tắm đã khóa.
Nhưng Cố Kiều Niệm vẫn tắm gội rất nhanh.
Không có dám từ từ hưởng thụ.
Khi tắm xong.
Cô mặc áo choàng tắm, sau đó vừa lau tóc vừa gọi điện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918424/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.