Chu Chu từ xa nhìn thấy Cung Dịch đi tìm Cố Kiều Niệm.
Cô ấy cấp tốc chạy tới.
Vừa vặn bắt gặp Cố Kiều Niệm đi ra.
"Cậu ta làm gì thế?"
"Em kệ cậu ta đi."
Cố Kiều Niệm vừa đi vừa tháo nhẫn và phụ kiến xuống đưa cho Chu Chu.
Chu Chu cau mày lại, vừa nhận lấy vừa nói: "Các người cũng quá trắng trợn rồi đó! Mới nãy trên sân khấu... Em nhìn không nỗi nữa luôn!"
"Đây là nghệ thuật sáng tác." Cố Kiều Niệm hợp tình hợp lý mà nói.
"Chị tốt nhất là như thế!"
Chu Chu nghiến răng kèn kẹt.
"Đại diện Chu à, chị là một diễn viên, phần kế tiếp của âm mưu phượng hoàng… Chị nhớ có cảnh hôn còn có cảnh giường chiếu, em xem một buổi buổi diễn thôi đã không chịu nỗi rồi, vậy những thứ đó thì phải làm sao đây?" Cố Kiều Niệm vừa cười vừa hỏi.
Chu Chu hạ giọng mà nói: "Thứ em để ý là cái này hay sao? Em để ý chính là Cung Dịch! Chị lại không cùng cậu ta diễn Âm mưu phượng hoàng!"
"Chuyện chị bảo em làm đến đâu rồi?" Cố Kiều Niệm đành chịu mà đổi đề tài nói chuyện.
Sắc mặt của Chu Chu lập tức trở nên nghiêm túc: "Đã xác nhận được xấp xỉ rồi, đến phòng trang điểm sẽ nói với chị."
Trước khi Cố Kiều Niệm tụ họp lại với đội của Cung Dịch.
Chu Chu đã lặng lẽ đi vào phòng biên đạo.
Có người tốn công tốn sức mua chuộc nhạc công Saxophone.
Chính là để phá hoại buổi biểu diễn của đội Cung Dịch.
Bây giờ trở thành công cốc cả rồi, Cố Kiều Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918420/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.