Sự sợ hãi điên cuồng sinh ra ở trong bóng tối.
Sự mơ hồ bị đun nóng sôi trào trong im ắng.
Tim Cố Kiều Niệm đập như sấm.
Hô hấp của cô trở nên gấp gáp hơn.
Cô chạm vào vành tai và tóc mai của Cung Dịch, để lý trí trong đầu cô cứ lởn vởn trên bờ vực tan vỡ.
Sau khi sống lại.
Mỗi ngày Cố Kiều Niệm đều lý trí mà sống.
Mỗi một bước đều ở nằm trong tính toán của cô, trừ Cung Dịch.
Về vấn đề của Cung Dịch.
Cô không khống chế được anh.
Cũng không khống chế được mình.
Vừa rồi cô nhìn thấy ánh sáng trong phòng này.
Theo lý thuyết, dù Cung Dịch có ở đó hay không, cô cũng không nên tới.
Nhưng cô vẫn tới, hơn nữa còn chạy tới.
"Cung Dịch."
Cố Kiều Niệm giữ chút lý trí cuối cùng, nhẹ nhàng tránh khỏi Cung Dịch, hơn nữa định rời đi từ trong ngực anh.
Không tránh ra được cũng không ngăn lại được sự trêu chọc của anh.
Tối nay thật là sấm sét nổi lửa.
Có điều, Cung Dịch không có ý định buông cô ra, chỉ hơi cho cô ít không gian.
Cố Kiều Niệm không có biện pháp, duy trì tư thế ôm cô của anh, xoay người.
Bóng tối có thể che giấu rất nhiều chuyện.
Tỷ như lúc này cô bị ánh mắt ý loạn tình mê của Cung Dịch trêu trọc.
Tỷ như gò má cô đỏ và nóng lên.
"Tại sao lại là tôi?" Cố Kiều Niệm nhìn anh, rất chăm chú hỏi.
Đến nay Chu Chu vẫn không tra được.
Rốt cuộc Cung Dịch đến từ gia tộc nào.
Tập đoàn của dòng họ Cung tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918415/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.