Cố Kiều Niệm nhìn hơi chằm chằm vào hai cái tên CP này.
Thật ra cô cũng không bận tâm lắm về cái tên đồng âm ở phía trước.
Chẳng qua, đó chỉ là cách gọi mà thôi.
Thế nhưng, nó lại buộc cô phải đưa ra một trong hai lựa chọn, giữa cố ý và ý niệm.
Cố Kiều Niệm không chút do dự chọn ý niệm.
Cô không thể nói được nguyên nhân vì sao.
Cô chỉ cảm thấy nghe cái này thoải mái, nhìn cũng hợp mắt.
Còn về cố ý...
Nghe thì biết nó giống như một trò đùa dai.
Mà chắc chắn cậu chủ Cung rất thích trò chơi đùa dai này!
Cô đang muốn thả di động xuống, thì đột nhiên một tin nhắn nhảy ra.
Tin nhắn đến từ nhóc đáng thương được nhặt về.
Cố Kiều Niệm bấm mở tin nhắn.
Cung Dịch gửi tới hình khuôn mặt với biểu cảm tươi cười, ngốc nghếch.
"Cậu chủ Cung… Mắt thường cũng có thể thấy được cậu đang vui sướng.”
Cố Kiều Niệm nói thầm trong lòng, nhưng đáy mắt và khóe miệng của cô, lại phủ lên ý cười nhạt.
*
Nghiêm Trình Thành cảm thấy bản thân là một thiên tài về quan hệ xã hội.
"Mặc dù Cung Dịch tuổi nhỏ, nhưng nhìn không giống cừu non, nhất định là chó săn! Á, quỳ gối cầu xin nhân viên nặc danh của hai bên tung tin ân ái hằng ngày hai người này cho công chúng đi!"
Nghiêm Trình Thành đắc ý, ghi nhớ bình luận này.
Vừa đọc xong, anh ấy còn ngắm Cung Dịch đang ngồi phía đối diện.
"Cậu là sói, thì tôi biết rõ rồi. Nhưng mà, cậu ở trước mặt Kiều Kiều cũng là sói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918411/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.