"Hứa Hi Nghiên, vui không?"
Tiếng nói của Cố Kiều Niệm vang lên ở sau lưng.
Hứa Hi Nghiên cứng còng mà xoay người.
Cố Kiều Niệm vắt chéo hai chân, cơ thể cô hơi ngả ra sau, tay khoác lên ghế dựa, vẫn ung dung nhìn Hứa Hi Nghiên.
"Chị Kiều Kiều, cái ông ta nói kia không phải vậy. Ngay trước khi chương trình buổi trưa được ghi hình, chị cũng thấy đấy, ông ta tới tìm tôi, nói nghe người khác nói có vẻ chị cảm thấy hứng thú với ông ta." Hứa Hi Nghiên nhắm mắt nói mù: “Tôi cũng không biết hai người có biết nhau hay không, nên nói không biết, đề nghị ông ta tìm chị kiểm tra. Tôi cũng không biết ông ta hiểu thế nào mà lại thành tôi nói chị thích ông ta."
"Hứa Hi Nghiên, tổng thanh tra Tiêu bị ngã, mà vẫn còn có thể đối chất, không là chết rồi." Chu Chu nổi giận đùng đùng nói.
Trước đó Chu Chu rất nghi ngờ, ở trong giới tổng thanh tra Tiêu cũng không phải là ông lớn gì, sao lại đi gây rối mấy cái mập mờ.
Còn làm nửa ngày.
Hóa ra là Hứa Hi Nghiên âm thầm giở trò quỷ.
"Nói đi, giải quyết như thế nào." Cố Kiều Niệm cụp mắt, không lạnh không nóng sờ chiếc nhẫn trên tay.
Cố Kiều Niệm cũng không hiểu ra sao, tại sao vừa rồi tổng thanh tra Tiêu đi ra ngoài.
Cô định lúc bắt đầu sẽ chờ Hứa Hi Nghiên đến gần cầu thang.
Sau đó lặp lại mánh khoé cũ một lần nữa.
Trực tiếp xé rách sự giả tạo của Hứa Hi Nghiên, và nói rõ cho cô ta biết bà mày biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918340/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.