Thật ra...
Bề ngoài, Cung Dịch trông có vẻ rất nghiêm túc thương lượng với Cố Kiều Niệm chuyện gì đó.
Nhưng trên thực tế, anh đang tức giận.
Qua một thời gian, sau này Cố Kiều Niệm đã hiểu sâu về Cung Dịch thì mới biết.
Trong mấy tháng ngắn ngủi, Cung Dịch thấy Quả Đào Mật Cố Kiều Niệm này, cực kỳ giống thịt Đường Tăng, chỉ muốn cắn một miếng.
Về phần rốt cuộc cô có phải là Đường Tăng không gần nam giới hay không, Cung Dịch thật sự không rõ.
Anh càng không hiểu thì càng nghĩ càng tức! Càng nghĩ càng tức!
Tức giận thành ra thế này thì không làm một chút sao được chứ?
Bên ngoài ầm ầm.
Cố Kiều Niệm kinh sợ nhìn sang Cung Dịch.
Gương mặt của anh, cảnh vật lúc sáng lúc tối, bóng dáng của anh hiện lên càng rõ ràng.
Đặc biệt là ánh mắt của anh.
Rõ ràng là dáng vẻ bình tĩnh không chút dao động, nhưng Cố Kiều Niệm lại cảm thấy một sức mạnh trong tình cảnh nguy hiểm này, khiến cô nhất thời quên luôn cả việc hít thở.
"Gần đây anh hết tiền?"
Một lúc sau Cố Kiều Niệm mới lên tiếng hỏi.
"Không có." Cung Dịch thẳng thắn đáp lại.
"Đôi bông tai đá quý đâu?"
"Không bán!" Cung Dịch không chút do dự trả lời.
Câu nói "không bán" chẳng hề ngập ngừng này của Cung Dịch khiến cho trái tim Cố Kiều Niệm như bị đánh mạnh một cái.
Chuyện này không phải quá vô lý sao?
Không bán đôi bông tai đá quý, sau đó lại đi bán thân?
Là luyến tiếc sao?
Nó còn quan trọng hơn cả bản thân sao?
"Cung Dịch, tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918338/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.