Cố Kiều Niệm vô thức tránh đi, sau đó cô đi đến trước mặt Cố Thiến Thiến đang oán hận nhìn cô.
Nhìn thấy dấu răng trên mặt cô ta, Cố Kiều Niệm nhẹ nhàng nói: "Thiến Thiến, bởi vì chị mà em phải chịu khổ rồi."
Cố Thiến Thiến nghiến răng nghiến lợi, hận ý dao động điên cuồng trong đáy mắt, nếu như không phải nghĩ đến ba trăm triệu kia, nghĩ đến sau này Cố Kiều Niệm cũng sẽ phải trải qua thống khổ cùng tuyệt vọng mà cô ta phải chịu tối hôm qua, cô ta nhất định sẽ nhào tới nuốt sống Cố Kiều Niệm!
"Em với cha mẹ đối xử với chị tốt như vậy, cũng đã đến lượt chị báo đáp mọi người rồi." Cố Kiều Niệm rủ mí mắt xuống, lông mi thật dài che lại sự lạnh lẽo sâu không thấy đáy trong mắt cô: "Bên phía tổng giám đốc Kim mọi người sắp xếp đi, yên tâm, con nhất định sẽ không để cho mọi người thất vọng."
Cố Đức Hạo lập tức thở dài.
"Bé ngoan, cha biết con nhất định sẽ hiểu chuyện mà!" Cố Đức Hạo từ ái nói.
Cố Kiều Niệm nghe vậy, trong dạ dày lập tức xuất hiện từng trận cuồn cuộn, buồn nôn sắp chết.
Kiếp trước cũng bởi vì phần từ ái này mà cô từng bước một đi vào hố lửa.
Nhưng bây giờ cô nhìn Cố Đức Hạo từ ái, giả tạo qua loa, đồ đần cũng có thể nhìn ra ông ta không chân thành, lúc trước làm sao mình lại tin tưởng bọn họ như vậy chứ?
"Cha, gần đây cha vì chuyện của con mà nhọc lòng không ít, tóc đều đã bạc trắng rồi." Cố Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918256/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.