Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
Ngàn vạn không nghĩ tới, lúc trước Doãn Manh cảm thấy Giang Mạn Hi chỉ nói giỡn, kết quả lại là một câu nói trúng.
Hồ Thanh Thanh thật sự bị kéo xuống trước lần diễn thử đầu tiên.
Lúc ấy Doãn Manh và Hoa Bội đang cảm nhận cuộc sống tuổi thơ, mỗi người một gói cơm chiên que cay “Chảy nước miếng” ngồi giữa khúc quanh cửa lớp và thư viện [????]?? Ối, liền thấy một bóng người mạnh mẽ mà duyên dáng từ trước mặt lướt qua, để lại tiếng khóc có chút chói tai đặc hữu của nữ sinh.
Lấy góc độ của Doãn Manh có thể nhìn thấy một bên tóc của Hoa Bội bị ảnh hưởng bay lên, sóng gió đi qua, lại bay lả tả phân tán bù xù.
"Đây là làm sao vậy?" Doãn Manh vẫn lấy tư thế ngồi xổm có độ khó cao ngồi nguyên đó, hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra.
Miệng Hoa Bội ăn cơm que cay đỏ bóng lưỡng: "Ơ? Đó là Hồ Thanh Thanh lớp 6 thì phải?"
Doãn Manh nhìn cái bóng chạy đi mất dạng kia, hơi hoài nghi: "Hình như... Có chút giống? Chỉ có điều chắc không phải đâu, động tĩnh lớn thế này, cả khối đều biết cô ấy, làm thế mất thể diện lắm đấy?"
Hoa Bội hết sức đồng ý gật đầu một cái, lại không để ý đến chuyện này nữa bắt đầu gặm cơm que tiếp.
Doãn Manh vỗ vỗ cái mông: "Sao cậu ăn chậm như vậy ah? Trong hành lang lạnh muốn chết." Thời tiết trở nên ấm áp, bên ngoài ánh nắng tươi sáng, đáng tiếc hệ thống lò sưởi đã tắt, nên trong phòng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-ba-chu-hoc-duong/770836/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.