Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
Doãn Manh chưa bao giờ biết Hậu Nghiêu Sở là thần phiền phức như vậy.
Kể từ khi bại lộ thói quen "Thích kéo bím tóc" đáng khinh, cậu ta hoàn toàn bỏ qua giữ vững hình tượng ở trước mặt Doãn Manh ╮(╯▽╰)╭~
Nữa tiếng phần sau cuộc thi là toàn bộ thời gian Doãn Manh bị tóc làm cho ngứa ngáy, Doãn Manh thi xong vật lý: "Có phải cậu có chứng bệnh quá hiếu động hay không?"
Hậu Nghiêu Sở làm ra vẻ khiếp sợ: "Làm sao cậu biết."
Doãn Manh: "......" Cô tha thứ cho cậu ta.
Còn lại một môn tiếng Anh cuối cùng, lúc này phần lớn học sinh có lẽ sớm cảm thấy đã thi xong rồi.
Xuống hành lang địa điểm thi đều tràn đầy loại đối thoại này: "Phù! Rốt cuộc tớ có thể lấy được máy vi tính từ trong tay mẹ tớ trở về rồi!"
"Không ôn tập tiếng Anh nữa à?"
"Ôn tập con khỉ? Tiếng Anh có cái gì mà ôn?"
Quả thật, tiếng Anh có cái gì mà ôn tập. Tựa như ngữ văn, một môn ngôn ngữ đột phá cũng đột phá không được, phần lớn học sinh đều lựa chọn mặc cho số phận ( nói đúng ra trừ mặc cho số phận thì còn có sự lựa chọn nào khác à ╮(╯▽╰)╭). Trên thực tế, tiếng Anh không như ngữ văn có thể chuẩn bị, ngữ văn thì cậu còn có thể học thuộc văn cổ, tiếng Anh thì cậu có thể làm gì?
Học thuộc sách giáo khoa 3a sao? Đừng đùa!
Đối với Doãn Manh mà nói, tiếng Anh lại càng không có cái gì để ôn tập rồi. Vì công việc đời trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-ba-chu-hoc-duong/770793/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.