Tháng sau nhanh chóng đến, Bạch Lộ vô cùng khẩn trương, cậu không thể ngồi im một chỗ được.
Trước ngày đó một tuần, cậu đã gửi thiệp mời hết cho mọi người, hầu như tất cả đều là bạn bè của cậu cả. Dù sao nói ra về phần gia đình, ngoài ba mẹ ra cũng chẳng có họ hàng thân thích nào cả.
Mẹ Bạch đã đặt may một bộ đồ mới để chuẩn bị cho ngày hôm đó ăn diện thật đẹp, mẹ Giản cũng không kém chút nào.
Có điều Bạch Lộ vẫn rất lo về thái độ của ba Giản đối với mình.
Mặc dù ông không còn vẻ mặt cáu kỉnh như trước nữa nhưng cũng không có cảm xúc gì cả.
Còn một ngày nữa là hôn lễ rồi, tối hôm đó Bạch Lộ liền bị mẹ mình lôi cổ về nhà, cậu ôm chặt lấy Giản Diệc Minh không chịu buông khiến mẹ cậu vô cùng tức giận.
"Con không muốn, chí ít mẹ cũng phải để con ở lại hết tối nay chứ?"
"Mẹ nói không là không!"
"Con hứa mà, ngày mai con sẽ về."
Giản Diệc Minh bất lực thở dài một hơi.
Mẹ Bạch thấy nói nhẹ với cậu không được liền trừng mắt nhìn anh ra hiệu.
"Đã vậy thì không có kết hôn gì hết."
Bác sĩ Giản cố nén cười, vỗ vỗ lưng cậu, nhẹ giọng nói:
"Được rồi Lộ Lộ, mau theo mẹ về đi!"
Bạch Lộ nghe anh nói vậy liền bĩu môi một cái, ủy khuất nhìn anh, rõ ràng người ta là muốn ở bên anh nhiều một chút, anh vậy mà cố tình nghe lời mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-anh-de/2730088/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.