A.
2009. 2. 12
“Thật ngại quá… Thật ngại quá…”
Lương Kiến Phi lướt qua từng người một, không tránh khỏi nói những lời trên, cô đeo một chiếc ba lô thật to trên vai, tay cầm một cái hộp giấy đi trên thang cuốn tự động.
Nơi này không phải công ty bách hoá, cũng không phải cầu vượt, mà là phòng chờ đợi tại sân bay. Trong ba lô của cô sắp xếp đủ loại vật dụng: một tấm chăn bằng vải gai, một chai xịt, một máy tính xách tay, một bộ máy chơi game, một gói trà, một cuốn tiểu thuyết của Seishi Yokomizo, một bộ sách Lonely Planet trên bìa viết “ITALIA”, một bao khăn giấy, một bao khăn ướt, một máy tính năng lượng mặt trời, và một hộp kẹp giấy…
Mấy thứ này không phải của cô mà thuộc về nhà văn bán chạy nhất tiếng tăm lừng lẫy kia —— Hạng Phong. Về phần cái hộp giấy trên tay, bên trong là thứ mà Hạng đại tác gia căn dặn ngàn vạn lần bảo cô phải mang lên máy bay: gối mát xa chạy bằng điện.
Lương Kiến Phi vượt qua va li hành lý thật lớn, nhảy xuống thang cuốn tự động, ba bước rồi hai bước, cô thở hồng hộc đến trước mặt Hạng Phong: “Tôi đến rồi…”
Hạng Phong đang bắt chéo chân ngồi trên sô pha rộng lớn trong phòng quý khách nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe được thanh âm của cô, anh không chút hoang mang mà ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái: “Ờ.”
Lương Kiến Phi hít sâu một hơi, cô tự hỏi mình là người không có lòng dạ hẹp hòi, tính toán chi li, nhưng gặp mặt Hạng Phong, kiên nhẫn của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-ab/75458/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.