Lúc các môn đồ của ba vị chưởng môn Tịnh Vân sơn đã thẳng hàng ngay ngắn, nhóm Oanh Thời mới ngáp ngắn ngáp dài đến quảng trường. Cẩm Vân ôm trán hơi ngượng. Đám nhóc này được ông chiều quen rồi, chẳng còn biết giờ giấc đâu với đâu.
Cẩm Liên- người đứng đầu Tịnh Vân gõ kẻng khai mạc Vân Hoa đại hội. Âm thanh vang dội khiến hơn bốn mươi mốt con người tất thảy đều chú ý về phía đại điện.
Một vị đệ tử trông thư sinh nhã nhặn mở một bản cáo ra, tuyên bố về thể lệ cuộc thi năm nay. Lúc nghe đến giải nhất sẽ được chọn ba món pháp bảo bất kì trong kho Thiên Bảo thì Oanh Thời cười khoái chí. Nàng nhất định phải thắng.
Cẩm Vân vô tình nhìn thấy nụ cười có phần nham nhở trên môi nàng thì nhướng mày. Chuyến này sư đồ ông không thua được rồi.
Ông chưa từng để Oanh Thời thể hiện tài năng xuất chúng trước ai, lần này coi như ra mắt nàng với đồng môn, sư cô sư bá, mai mốt nếu nàng có ý định học cao hơn, không thiếu người sẽ bày ý muốn thu nạp nàng, thậm chí nếu muốn thành chưởng môn của tông đồ nào đấy, chắc rằng chỉ nội trong năm năm nữa, chức danh tôn giả chả mấy trong tay nàng.
Đệ tử ông, ông rõ. Tiên lực khủng khiếp ẩn chứa bên trong Oanh Thời đôi khi còn khiến chính ông phải lén bàng hoàng sửng sốt. Nhìn sơ cua chỗ này, không có mấy ai tầm cỡ đệ tử ông cả, trừ vài đứa nhóc trông cũng sáng sủa, có thâm niên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-hoa-thien-duyen/3646166/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.