Qua lăng kính của gương Vọng Kiếp, Phụng Chiêu cho Oanh Thời chiêm nghiệm về quãng thời gian đã bị hắt hủi, bỏ trôi cả vạn năm về trước.
Khi ấy là hỗn chiến Tiên Ma lần thứ hai.
Lúc bấy giờ thế lực ma tộc bỗng vượng khởi, Thiên giới thất thủ, hàng vạn thiên binh thiên tướng liều mình cố thủ cổng trời, mọi chuyện tưởng như đã đến hồi kết không thể cứu vãn thì chợt khi ấy, tại nơi ranh giới giữa sự sống và cái chết, tại nơi mà hàng vạn sinh linh tử trận hồn phi phách tán, giữa nơi mà sinh và tử giao thoa, đã có một sinh linh đại diện cho sự tái sinh được ra đời.
Số sách ghi chép lại sự xuất hiện của một tiên tử giáng thế năm ấy không nhiều, người ta chỉ biết khi nàng vừa được sinh ra giữa trận mạc, thì mười vạn kị binh Thiên tộc bỗng chốc cải tử hoàn sinh, sinh lực của những thiên binh thiên tướng cố cự năm ấy bỗng bừng khởi, sĩ khí trong nháy mắt vực lên đến cao trào.
Đốm sáng trên hồn thiên như ngọn lửa thắp sáng lại hy vọng cho Thiên giới, làm nghịch đảo hoàn toàn tình thế chiến trận năm ấy. Tất nhiên Thiên tộc đại thắng, Ma Tôn bị trọng thương phải chấp nhận ngậm đắng nuốt cay xin hàng. Tam giới lúc ấy (Lục giới bây giờ) được yên ổn trong suốt mấy mươi năm.
Lại nói về sự xuất hiện của đốm sáng thần kì khi ấy. Nó bay lơ lửng trên không trung, tỏả ra luồng sinh khí mạnh mẽ vực khởi đại quân rồi đột hóa thành một tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-hoa-thien-duyen/3645443/chuong-43.html