Ngày qua rất nhanh, trong nháy mắt là mùa xuân tháng ba, Tiêu Vũ Lạc đã mang thai sáu tháng, hắn đĩnh bụng đi dạo ở Ngự hoa viên.
“Ai ~~~ đã qua một năm a ~~~” Hình như có cảm xúc, Tiêu Vũ Lạc nhìn không trung thở dài, một năm trước gặp nhau đến hôm nay.
“Đúng vậy, đã muốn một năm.” thanh âm Nhan Tuấn từ phía sau truyền đến.
“A, Tuấn!”Tiêu Vũ Lạc quay đầu lại, “Phi Kì cũng đến đây! Các ngươi đã nói phải ra ngoài làm việc mà? Sao nhanh như vậy đã trở lại ?”
“Bởi vì nhớ ngươi a! Cho nên liền mau chóng xong việc về gấp với ngươi!”Lê Phi Kì đỡ lấy hắn, “Ngươi xem ngươi, một người đĩnh bụng chạy đến Ngự hoa viên làm gì?”
“Ta nhàm chán đi dạo Ngự hoa viên có gì không đúng!”Tiêu Vũ Lạc bĩu môi, “Còn không phải do các ngươi không mang ta cùng đi!”
“Hảo, đều là lỗi của chúng ta, đến đình lý ngồi nghỉ, coi chừng mệt mỏi.”Nhan Tuấn vội trấn an.
“Là sợ mệt chết đứa con của ngươi đi? !”Tiêu Vũ Lạc liếc xéo.
“Ách, đương nhiên không phải! Đứa con đâu có quan trọng bằng lão bà!”Nhan Tuấn cười làm lành, đều nói người mang thai tính tình táo bạo, không nghĩ tới thật đúng là như vậy.
“Hừ!”Tiêu Vũ Lạc bỏ rơi hai người, đi nhanh về trước.
Lê Phi Kì cùng Nhan Tuấn bất đắc dĩ liếc nhau xong đồng thời thở dài một hơi: “Ai ~~~”
“Lạc Nhi, chậm một chút đi, cẩn thận té ~~~”Lê Phi Kì bước nhanh đuổi theo.
“Vũ Lạc, nhìn kỹ dưới chân ~~~”Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh/2105810/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.