Sau khi Nhan Tuấn thừa nhận thân phận, Lê Phi Kì cùng Tiêu Vũ Lạc khiếp sợ.
“Cái gì? ! Tuấn?”Tiêu Vũ Lạc mở to hai mắt.
“Tuấn, ngươi ~~~”Lê Phi Kì không thể tin được Giáo chủ Phệ Nguyệt giáo thế nhưng là Nhan Tuấn, “Vậy độc của Lạc Nhi ~~~”
“Là Tần Thủy Tâm!” Tiêu Vũ Lạc nói trước Nhan Tuấn, “Nàng cho ta uống huyết của nàng rồi cho ta ăn Cửu Hoa Ngưng Lộ hoàn.”
“Lạc Nhi, thì ra chính ngươi biết, vậy ngươi vì sao không nói sớm, vì sao a?”Lê Phi Kì phát điên.
“Bởi vì ta không muốn cho các ngươi lo lắng, nàng nói Cửu Hoa Ngưng Lộ hoàn gặp huyết chính là độc dược độc nhất, vô dược khả giải, ta chỉ còn lại thời gian một tháng, cho nên ta nghĩ vào thời gian cuối cùng sẽ cùng các ngươi khoái hoạt trôi qua.”Tiêu Vũ Lạc nói xong liền đỏ mắt, một giọt nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, thấp ướt áo gối.
“Lạc Nhi, ngươi thật khờ!” Lê Phi Kì đau lòng vì hắn lau đi nước mắt.
“Tốt lắm, tốt lắm, đều tránh ra, còn không để bổn đại gia xem bệnh cho hắn a!”Lí Ngự Phong chịu không nổi bị mọi người bỏ qua, lớn tiếng ồn ào, nghĩ thầm từ khi nào ta bắt đầu không có cảm giác tồn tại? !
“Ngươi thật sự có thể cứu Lạc Nhi?” Lê Phi Kì chăm chú nhìn Lí Ngự Phong.
“Thiên hạ không có độc mà Lí Ngự Phong ta giải không được!”Lí Ngự Phong đắc ý dào dạt, sau đó lại bĩu môi, “Thiết, nếu không nể thể diện của Tuấn, ta mới không đến đâu!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh/2105804/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.