Ngay thời điểm Tiêu Vũ Lạc ngủ say, Nhan Tuấn đã tới Tiêu gia. Mọi người Tiêu gia trận địa sẵn sàng đón địch, đã sớm biết các ngươi sẽ phái người tới đón Lạc Nhi trở về, nhưng không nghĩ tới người đến đây lại có thân phận lớn như vậy, cư nhiên là một Vương gia! Nhưng điều này cũng không thể dao động quyết tâm bảo hộ Lạc Nhi của chúng ta !
Tiêu lão gia đầu tiên ra trận: “Lão hủ kiến quá Vương gia, không biết Vương gia đại giá quang lâm là có chuyện gì không?”
“Tiêu lão gia không cần đa lễ, hôm nay Hoàng thượng thiết yến ngắm hoa trong cung, nhất thời không chiếu cố Hoàng hậu, không ngờ sau đó cũng không gặp Hoàng hậu, bởi vậy sai bổn vương tới hỏi xem Hoàng hậu có về nhà không?” Nhan Tuấn vào thẳng chủ đề, hiện tại hy vọng của y đều ở Tiêu gia, nếu không tìm được, y thật không biết bản thân sẽ làm ra chuyện gì.
“Ân? Lạc Nhi không có về nhà a! Phu nhân, ngươi có nhìn thấy Lạc Nhi không?” Tiêu lão gia quay đầu lại dùng sức nháy mắt với Tiêu phu nhân, biểu tình rất giống đang rút gân.
“A, nga, nga, không có, không có.” Tiêu phu nhân hiểu ý lập tức hát đệm.
“Phải không?” Nhan Tuấn vốn nghe xong câu trả lời của Tiêu lão gia liền thực thất vọng, nhưng sau đó thấy bộ dáng Tiêu phu nhân liền biết nơi này khẳng định có mờ ám, nhìn bộ dáng ánh mắt loạn phiêu nhưng không dám nhìn Nhan Tuấn của nàng, Vũ Lạc lúc nói dối giống hệt nàng, không hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh/2105787/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.