Có câu nói “mắt thấy là thật”, nhưng có đôi khi những gì mắt thấy không nhất định là thật, Tiêu Vũ Lạc nhìn thấy một màn Nhan Tuấn bị nữ nhân ôm lấy kia, trên thực tế không hề giống như hắn suy nghĩ.
Lúc ‘thưởng hoa’ yến vừa mới bắt đầu, Gia Luật Mẫn Tân đã gọi Nhan Tuấn, y vốn không muốn có gì với nàng, tiếc là y nước chảy vô tình, người ta hoa rơi có thể cố ý.
“Vương gia, ngươi thật không muốn tán gẫu với ta sao?” Gia Luật Mẫn Tân mười sáu xuân xanh, thấy người mình ái mộ liền muốn tìm cách thân cận đối phương.
“Công chúa tôn quý, tâm tư tinh tế, tiểu vương khó có thể đoán được tâm ý công chúa, sợ nói sai sẽ khiến công chúa điện hạ mất hứng.” Nhan Tuấn nho nhã lễ độ, nhưng khéo léo chối từ, trên mặt là một mảnh lạnh lùng bất biến.
“Phải không? Ngươi không muốn nói chuyện với ta đi! Ngươi đối với người khác luôn là vẻ mặt lạnh như băng, nhưng với Hoàng hậu nương nương lại che chở bảo bọc, cũng chỉ có ở trước mặt hắn, sự lạnh lùng của ngươi mới gỡ xuống!” Gia Luật Mẫn Tân cực kỳ hận sự lạnh lùng y đối với nàng, cũng cực kỳ ghen tị quan ái mà y dành cho Tiêu Vũ Lạc.
“Tiểu vương không biết công chúa nói gì.”
“Ngươi không cần phủ nhận, ta thấy đến cảm tình ngươi dành cho Hoàng hậu nương nương không đơn giản, hơn nữa quan hệ cũng không tầm thường đâu, ” Gia Luật Mẫn Tân dừng một chút, “Bất quá, ngươi không lo lắng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh/2105782/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.