Trong Phượng Dạ cung, Tiêu Vũ Lạc nằm trên ghế quý phi, híp mắt thích thú hưởng thụ Nhan Tuấn phục vụ. Hắn vốn đang oán niệm chưa gì đã mang thai, nhưng mà sau đó lại tưởng tượng có khối miễn tử kim bài “Mang thai” này chống đỡ, hắn muốn làm gì thì làm cái đó, chẳng phải càng thích hay sao!
“Tuấn, ta muốn ăn táo.”
“Hảo, há mồm!” Nhan Tuấn đem táo cắt thành từng miếng nhỏ đưa tới miệng hắn.
“Tuấn, bả vai ta mỏi.”
“Được, ta giúp ngươi xoa bóp.” Nhan Tuấn ôn nhu xoa nhẹ bả vai hắn.
“Tuấn, ta khát nước.”
“Được, uống trà.” Nhan Tuấn rót trà.
“Tuấn, ta muốn đi tản bộ.”
“Hảo, ta cùng ngươi đi dạo một lát.” Nhan Tuấn dìu hắn đứng dậy.
“Tuấn, ta muốn ra ngoài chơi.”
“Mơ tưởng!” Nhan Tuấn trừng mắt, tiểu gia hỏa này còn muốn tiến thêm một thước, nghĩ rằng ngươi mang thai thì ta liền không trị được ngươi sao?
“Tuấn, ngươi hung ta!”
“Ta hung ngươi thì sao? Ta còn muốn ‘khi dễ’ ngươi nữa a!” Nhan Tuấn nói xong liền ấn Tiêu Vũ Lạc lên ghế quý phi.
“Tuấn, ta mang thai !” Tiêu Vũ Lạc vừa thấy tình thế không đúng, vội vàng bày ra “Miễn tử kim bài”.
“Ta biết, yên tâm, ta sẽ không làm con ta bị thương, ngươi cứ ngoan ngoãn đầu hàng đi.” Nhan Tuấn nói xong liền hôn xuống cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng.
“Ngô ngô, ân ~~~” Âm thanh kháng nghị biến thành tiếng thở gấp.
Chẳng lẽ ban ngày sẽ trình diễn đông cung sống sao? Đáp án là không! Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh/2105776/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.