*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiêu Vũ Lạc theo Lê Phi Kì trở về Hoàng cung, dùng xong vãn thiện(1) liền bị Lê Phi Kì xách vào phòng ngủ, sau đó bị áp trên giường không thể động đậy.
“Ngươi, ngươi đã nói sẽ không phạt ta cơ mà! Mau thả ta ra!” Tiêu Vũ Lạc hai tay loạn quơ, hai chân loạn đá.
“Ha hả, ta nói sẽ không phạt ngươi, nhưng mà ta chưa nói sẽ không ‘trả thù’ ngươi!” Lê Phi Kì cười ác liệt.
“Ngươi đê tiện, ngươi tiểu nhân, ngươi gian trá, ngươi vô sỉ, nói chuyện với ngươi không tính gì hết, ngươi ~~~” Tiêu Vũ Lạc dừng lại suy nghĩ một chút rồi nói: “Ngươi không phúc hậu!”
“Ha ha ha ~~~ Lạc Nhi, ngươi nói nhiều như vậy cũng vô dụng thôi, tối nay ta sẽ không buông tha ngươi, ta muốn ngươi ba ngày cũng không xuống giường được!”
“Phi Kì ~~~ ngươi nói thật sao?”
“Ngươi nói xem?”
“Cái kia ~~~ Phi Kì, ta ~~~” Tiêu Vũ Lạc suy nghĩ một hồi lâu, mắt nhắm lại, tâm đập mạnh, vì an toàn của mạng mình, bất cứ giá nào. “Phi Kì, ta thực xin lỗi ngươi, ta, hôm nay ta cùng Tuấn, cái kia ~~~ hiện tại ta rất khó chịu, cho nên, hôm nay ngươi không thể làm, làm cái loại chuyện đó với ta nữa! Ta thật sự, thật sự sẽ chịu không nổi!” Tiêu Vũ Lạc nói xong mặt đỏ bừng y như đít khỉ.
“Ha ha ha ~~~ Lạc Nhi, ngươi rất đáng yêu! Ta biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh/2105764/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.