Tần Chỉ Ái miệt mài làm việc, ngón tay nhanh nhẹn gõ trên bàn phím, đôi mắt không rời khỏi màn hình, nhưng tâm trí cô lại luôn hướng về Lục Hàn. Cô khao khát được ôm Lục Hàn vào lòng, được nghe tiếng tim anh đập, được cảm nhận hơi ấm của anh bên cạnh.
Khoảng cách địa lý khiến tình cảm của họ càng thêm sâu đậm, những kỷ niệm đẹp về họ luôn hiện hữu trong tâm trí cô.
Cô nhớ anh đến từng phút từng giây, nhớ những khoảnh khắc ngọt ngào bên nhau. Cô quyết tâm hoàn thành công việc trong thời gian sớm nhất để có thể đến bên anh. Chỉ khi ở bên anh, cô mới cảm thấy bình yên và hạnh phúc.
Sảnh đến quốc tế sôi động với dòng người qua lại, tiếng nói cười rộn rã. Lục Hàn đứng giữa đám đông, ánh mắt anh đảo quanh tìm kiếm bóng dáng quen thuộc.
Đôi mắt anh sáng lên khi nhìn thấy cô gái với mái tóc dài, đang lôi kéo vali đi về phía mình. Môi anh nở một nụ cười rạng rỡ, ánh mắt anh tràn đầy niềm hạnh phúc.
Lục Hàn bước nhanh về phía cô, đôi tay run rẩy khi chạm vào mái tóc mềm mại của cô...
“Tiểu Ái à, anh nhớ em lắm!”
Tần Chỉ Ái ngước lên nhìn Lục Hàn, mắt cô ngân ngấn nước, đôi má ửng hồng vì xúc động. Cô ngả vào lòng anh, giọng nói nghẹn ngào...
"Em cũng nhớ anh rất nhiều."
Sau bao ngày xa cách, cuối cùng họ cũng được gặp lại nhau. Khoảng khắc này dường như kéo dài vô tận.
Tần Chỉ Ái quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh-vi-anh-la-chan-ai/3623387/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.