Lâm Thiếu Kiên cười nhạt, chuẩn bị ra tay thì Lục Hàn đã nhanh hơn một bước. Một cú đấm thẳng vào mặt khiến Lâm Thiếu Kiên lảo đảo, cả hai cùng ngã xuống đất trong tiếng va chạm mạnh. Tần Chỉ Ái bị cuốn vào vòng xoáy ấy, ngã đè lên người Lâm Thiếu Kiên.
Lục Hàn đỡ Tần Chỉ Ái dậy, sau đó ôm chặt cô vào lòng, cố gắng che chắn cho cô khỏi những cú đấm của Lâm Thiếu Kiên. Anh nhìn cô với ánh mắt lo lắng, giọng nói khàn đặc…
"Tần tiểu thư, cô cố gắng tỉnh táo lại đi…!"
Tần Chỉ Ái cảm thấy cơ thể của mình như bị thiêu đốt, khắp nơi đều ngứa ngáy khó chịu, đầu thì đau muốn nổ tung. Cô cố gắng mở mắt, nhưng tầm nhìn của cô ngày càng mờ đi…
"Giúp tôi với, xin anh đấy…!”
Giọng cô yếu ớt, như một tiếng kêu cứu tuyệt vọng. Lâm Thiếu Kiên cố gắng vùng vẫy thoát khỏi Lục Hàn, nhưng hắn ta quá yếu so với Lục Hàn.
Cuối cùng, hắn ta bị đánh đến mức bất tỉnh, để lộ ra một túi thuốc nhỏ màu trắng rơi xuống sàn nhà. Lục Hàn cúi xuống nhặt túi thuốc lên, ánh mắt anh trở nên sắc lạnh.
Tần Chỉ Ái trong cơn mê man, như một con bướm đêm lao vào ngọn lửa, cô ôm chặt lấy cổ Lục Hàn. Đôi môi cô chạm vào môi anh, nồng nàn và đầy khát khao. Lục Hàn cứng đờ người, anh không thể tin vào những gì đang diễn ra. Anh muốn đẩy cô ra…
"Giúp em với, xin anh đấy…!”
Giọng nói của Tần Chỉ Ái khàn khàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh-vi-anh-la-chan-ai/3620131/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.