Rất nhanh đã đến ngày thi cuối cùng, Đan Cư thi xong thì tâm tình rất ư là thoải mái, bắt đầu làm nũng Ân Chẩn. Ân Chẩn đương nhiên sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu của người yêu, ngược lại còn ôn nhu dung túng. Hiếm mà! Cho nên không cần so đo.
Sáng sớm thứ sáu, bốn người cùng nhau đến sân bay làm thủ tục. Đan Cư rất quen thuộc với những loại thủ tục này cho nên tình nguyện làm thay.
Lên máy bay cất cánh, Đan cư vui vẻ điều chỉnh ghế ngồi, dựa vào bả vai Ân Chẩn mà ngủ.
「 Cư Nhi ngủ đi!」
Ân Chẩn ôn nhu giúp người yêu đeo miếng che mắt, đắp thay chăn, đeo tai nghe nhạc là có thể ngủ ngon. Đan Cư rất nhanh đã ngủ. Ân Chẩn điều chỉnh tivi nho nhỏ đằng trước mặt một chút, bắt đầu tìm phim xem để giết thời gian, anh hiện tại vẫn chưa buồn ngủ lắm. Muốn đến Châu Âu nơi ba mẹ Đan Cư đang sống thì bắt buộc phải chuyển máy bay tại một trong những nước Đông Nam Á, cho nên xem xong phim này hẳn cũng đã đến lúc chuyển máy bay rồi.
Chuyển qua máy bay khác xong lại tiếp tục ngủ. Qua mười mấy tiếng ngồi trên máy bay, rốt cục cũng đã đến Châu Âu. Ba mẹ Đan Cư sẽ trực tiếp đến sân bay đón mọi người.
Bốn người vừa ra khỏi cổng, Đan Cư liền bắt đầu tìm kiếm bóng dáng ba mẹ mình.
「 Cư Nhi! Ba mẹ ở đây này!」 Rất nhanh, ba mẹ Đan Cư đã giơ tay ngoắc bọn họ.
「 Đan tiên sinh, Đan phu nhân, đã lâu không gặp!」 Ân lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh-duy-na-tu/1318169/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.