Ân Chẩn mua cho hai người một con gà rán cực lớn cùng trà xanh lạnh, gà rán cực ngon, lại thêm ly trà xanh lạnh giải ngấy, còn mua thêm một chút món kho, lại có món đậu hủ đường, không quá ngọt lại không quá lạt. Mọi thứ đều cực phong phú.
Đan Cư đem tiền hai người đã chuẩn bị để trả lại cho anh, dư thì coi như là phí vận chuyển đi lại.
「Đây là tiền bữa tối, không thể không nhận, nếu không tôi liền giận.」Đan Cư nhận lấy gói đồ ăn rồi đưa tiền cho Ân Chẩn, không hề để cho người khác có cơ hội phản đối
「Được được được, anh nhận mà.」
Ân Chẩn nghe xong đành phải nhận lấy tiền. Nguyên bản anh không muốn lấy tiền, nhưng anh lại sợ Cư Nhi yêu dấu của anh tức giận a.
「 Vậy cám ơn anh giúp chúng tôi mua bữa tối. Lát nữa gọi điện thoại cho anh sau」Đan Cư lúc này mới lộ ra tươi cười nói,
「Ân, chờ điện thoại của em. Anh đi trước đây.」 Ân Chẩn đáp lại xong liền lái xe rời đi.
Nếu Ân Chẩn mà lên ký túc xá của bọn cậu thì thật không ổn, quá mức gây sự chú ý, cho nên anh đành phải rời đi.
Đan Cư nhìn chiếc xe rời khỏi khuôn viên ký túc xá xong rồi mới lên lầu cùng Trang Cao Ưng ăn bữa tối.
「 Oa! Sao phong phú quá vậy! Thầy đối với cậu tốt cực đỉnh luôn a!」 Trang Cao Ưng nhìn bữa tối không khỏi cảm thán,
「 Cậu cũng được mà! Chỉ cần nói với A Văn và A Nhã học trưởng một tiếng là được thôi!」 Đan Cư cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh-duy-na-tu/1318133/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.