Đến nhà hàng, Đan Cư và Trang Cao Ưng vừa xuống xe liền tách ra hành động, nhằm tránh đôi mắt của Ân Chẩn.
Đan Cư bước vào cửa liền nhìn thấy Ân Chẩn. Anh vừa nhìn thấy Đan Cư liền ngoắc cậu, sau đó đứng dậy kéo ghế giúp cậu.
「 Xin lỗi, đã để anh chờ lâu.」 Đan Cư có chút ngượng ngùng nói.
「 Không đâu, anh cũng vừa mới tới thôi, em muốn ăn cái gì?」 Ân Chẩn lơ đễnh nói,
「Ân…… Để tôi xem.」
Đan Cư nghe Ân Chẩn nói như vậy liền biết anh ta nói dối. Phía bên ngoài ly nước lạnh Ân Chẩn đang uống kia đã ngưng tụ hơi nước kết thành giọt rồi, làm sao có thể vừa mới đến được! Cho nên cậu đành phải nhanh tay cầm lấy menu che dấu cảm xúc xấu hổ của mình. Nhưng nhìn hết nửa ngày cũng không biết chọn món gì.
「 Cái kia…… Anh giúp tôi chọn đi!」 Đan Cư nhỏ giọng đem menu đưa cho Ân Chẩn, đỏ mặt
Ân Chẩn vờ như không thấy, đưa tay gọi bồi bàn, chọn hai phần ăn. Chọn xong, để cho bồi bàn đi gọi món, Ân Chẩn mới quay đầu nhìn Đan Cư, Đan Cư cũng đã khôi phục được sắc mặt bình thường.
「 Ngượng ngùng, đột nhiên lại mời em đi ăn cơm.」 Ân Chẩn nói,
「 Không sao!…………」
Đan Cư không biết đáp lại, chỉ có thể trầm mặc chống đỡ, cậu lại đỏ mặt rồi.
「 Dạo này như thế nào?」
Ân Chẩn cũng biết Đan Cư không biết nói gì cho nên rất thấu hiểu mà tự mình ra đề tài
「 Rất tốt, khá nhàn nhã.」Đan Cư trả lời.
「 Việc học có ổn không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh-duy-na-tu/1318129/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.