Chương trước
Chương sau
「 Nguyên lai là vậy! Tớ lập tức giúp cậu điều tra xem cái ông thầy biến thái kia tên gì. Tên này quả là quá biến thái mà!」
Trang Cao Ưng tức giận bất bình nói, dùng máy tính của Đan Cư lên mạng tìm kiếm một hồi, cuối cùng cũng tra ra được tư liệu của Ân Chẩn.
「 Ân Chẩn, giáo viên hệ vật lý, có học vị tiến sĩ nha! Phần tử trí thức như vậy còn dám đi quấy rồi tình dục sinh viên! Thật biến thái!」Trang Cao Ưng tra xét tư liệu xong, không thể tin nói,
「 Vậy hiện tại tính sao?」 Đan Cư cực kỳ buồn rầu,
「 Vậy cậu hiện tại đừng đến phòng giáo viên nữa! Tớ đi gặp Du Lan nói trước một tiếng, nếu có giáo viên gọi cậu tới văn phòng thì để tớ đi dùm cho!」Trang Cao Ưng đề nghị nói,「 Vậy cũng không được! Bằng không lúc nào cậu phải tới phòng giáo viên thì tớ đi theo cậu, như vậy ông thầy kia sẽ không dám giở trò bậy bạ nữa.」
Đan Cư nghĩ nghĩ sau đó nói,「Cũng chỉ có thể như vậy thôi!」
Trang Cao Ưng cũng không nghĩ thêm được cách gì khác, cho nên liền cứ tạm như thế đi.
Sau đó, Đan Cư cũng có mấy lần bị giáo viên sai đến phòng giáo viên lấy đồ, mỗi lần đi đều nhất định sẽ gặp trúng Ân Chân!
Hơn nữa trong văn phòng cũng chỉ có vài thầy cô giáo ở đó! Khiến Trang Cao Ưng xém chút muốn bùng nổ!
Nhưng Đan Cư nói ông thầy kia thật ra chưa từng làm gì cậu, cho nên không có lý do gì để ra tay, Trang Cao Ưng đành phải tiếp tục nhẫn nại!
Nhưng mỗi lần Trang Cao Ưng nhìn qua Ân Chẩn đều thấy anh chớp chớp mắt nhìn Đan Cư. Đừng có nói với cậu là ông thầy giáo này đang đá lông nheo với thằng bạn thân của cậu nha?!
Trang Cao Ưng không dám nói suy nghĩ của mình cho Đan Cư biết, sợ thằng bạn nhà mình lo càng thêm lo!
Từ sau lần đầu tiên, Ân Chẩn không hề làm ra một động thái nào nữa, bé yêu Đan Cư cũng chậm rãi buông lỏng cảnh giác.
Hôm nay, Trang Cao Ưng sau khi hết tiết học đã chạy đi WC, Đan Cư lại đột nhiên bị kêu đến phòng giáo viên. Đan Cư nghĩ thời gian qua cũng không có phát sinh chuyện gì, đi một mình chắc là không sao.
Cậu đến văn phòng gõ cửa mấy cái rồi tự vào, bên trong chỉ có một mình Ân Chẩn!
Đan Cư có chút khẩn trương muốn rời khỏi văn phòng, nhưng mà…..
「 Bạn học Đan, tôi có việc muốn tìm em tâm sự, em có thể ngồi xuống không?」Ân Chân đang ngồi trên ghế sô pha, mỉm cười nói với Đan Cư.
「……」
Đan Cư không biết làm sao cự tuyệt cho nên đành phải ngồi xuống theo.
Ân Chẩn thay Đan Cư rót một ly nước.
「 Thầy tìm em có chuyện gì sao?」 Đan Cư hỏi, rõ ràng là cực kỳ cảnh giác.
「 Tôi tìm em là vì tôi muốn theo đuổi em, nhưng tôi cũng không muốn khiến em phản cảm, cho nên muốn cùng nói chuyện với em trước. Chỉ là như vậy mà thôi.」 Ân Chẩn hào sảng nói ra mục đích của chính mình,
「 này……」 Đan Cư không biết đáp lại như thế nào.
「 Em hiện tại có thể không cần trả lời, tôi chỉ hy vọng em hiểu tôi không phải là kẻ biến thái, tôi thật sự thích em, không phải tùy tiện tìm lấy một sinh viên để quấy rối.」 Ân Chẩn chân thành nói.
「……」 Đan Cư càng thêm không biết phải làm sao,
Dù sao cậu hiện tại đang bị một tên đồng tính tỏ tình mà, chuyện này ai gặp cũng phải há hốc mồm mà nhìn đi, phải không?
「 Tôi chỉ muốn nói như vậy thôi, tôi thực hi vọng em có thể chấp nhận lời đề nghị theo đuổi của tôi, nếu em cảm thấy khó chịu, chỉ cần nhắn cho tôi một tin hoặc gọi điện thoại bảo tôi một tiếng, tôi lập tức ngừng, tôi tuyệt đối sẽ không ép buộc em.」 Ân Chẩn thực chân thành nói,
「 ân……」 Đan Cư vẫn không thể nói nổi câu nào.
「 Em cứ suy nghĩ đi! Tới giờ rồi, em mau trở về phòng học của mình! Nếu không bạn em sẽ qua đây giết tôi nha!」 Ân Chẩn mỉm cười nói.
Đan Cư liền ngây ngốc trở về phòng học.
Chỉ còn lại Ân Chẩn ngồi trong phòng, bởi vì đã đạt được mục đích mà tâm tình cực kỳ tốt, xem ra người đẹp anh yêu rất nhanh sẽ đáp ứng anh thôi! Ân Chẩn này sao có thể dễ dàng buông tha?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.