Sau khi luyện hóa xong viên Thăng Khí đan đầu tiên, linh lực trong đan điền hắn tăng lên rõ rệt. Trần Tình tạm ngừng tu luyện bước ra khỏi phòng, hắn định ra ngoài trấn đi dạo một chút.
"Không biết gia gia và mọi người an toàn về đến làng chưa." Đang suy nghĩ vu vơ, đột nhiên, lầu dưới bỗng vang lên tiếng ồn ào. "Tránh ra! Dám cản đường Vân thiếu nhà ta, muốn chết sao?!"
Tiếng quát lớn truyền đến, tiếp đó là tiếng bàn ghế xô lệch, khách khứa thấp giọng bàn tán.
Một lát sau, Trần Tình đi xuống liền thấy một nhóm năm sáu người. Cầm đầu là một thanh niên y phục hoa lệ, tay phe phẩy quạt ngọc, mặt mày cao ngạo. Hắn trông khoảng mười bảy, mười tám tuổi nhưng ánh mắt lại chứa đầy vẻ kiêu căng, ngạo mạn. Theo sau hắn là bốn kẻ tùy tùng lực lưỡng, ánh mắt hung hăng, lưng đeo trường đao, toả ra khí thế bức người.
Sự xuất hiện của đám người này lập tức khiến không khí nhộn nhịp của tửu lâu trở nên căng thẳng.
Một thiếu niên không nhịn được tò mò hỏi đại hán bên cạnh.
“Đám người này là ai mà lại dám đến đây gây sự? Đây là nơi làm ăn của Dương lão bản, không sợ đắc tội lão ta hay sao?”
“Suỵt! Nói nhỏ thôi! Ngươi không biết đám người này là ai sao?” Tên đại hán kia đưa tay lên làm động tác im lặng, vẻ mặt cực kỳ kiêng dè. “Tên trẻ tuổi đứng đầu kia chính là Thiếu chủ Trấn Vân Thủy, con trai cưng của trưởng trấn, Vân Phi đó.”
Vân Phi! Thiếu niên kia hít vào một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tram-thuong-khung/4943622/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.