Trần Tình nhìn thấy những xe hàng nối đuôi nhau, đầy ắp lúa gạo cùng thịt tươi. Đặc biệt, hơn chục xe chở xác thú rừng đã được xử lý gọn gàng khiến hắn không khỏi kinh hãi, than nhẹ:
“Số lượng này cũng quá nhiều đi!”
Bình thường, ba tháng dân làng mới vào trấn một lần để đổi ít tài nguyên tu luyện cùng vũ khí. Lần đi gần nhất chỉ mới hơn mười ngày mà thôi.
Đoàn lần này có khoảng ba bốn mươi người là chọn những người ưu tú nhất trong làng, đều đã tu luyện qua, từ tầng ba đến tầng bảy đều có, ai nấy đều hưng phấn. Mong chuyến này đi có thể đổi được vài thứ vừa ý.
Trần Lão đi vòng quanh, chào hỏi rồi dặn dò, phân công công việc cho từng người. Sau đó, ông gọi Trần Tình lại, quăng cho hắn một thanh kiếm cùng một túi đồ.
“Cầm lấy, đi đường có binh khí hộ thân cũng an tâm hơn.”
Trần Tình đưa tay đón lấy, suýt nữa mất thăng bằng ngã sấp xuống.
“Nặng thật...” hắn khẽ rên một tiếng, nhìn thanh kiếm trong tay, ước chừng phải gần trăm cân.
Trần Tình rút kiếm ra: lưỡi dài ba thước, thân thép sáng mờ, hơi cũ kỹ. Chuôi quấn da đen đã sờn, cầm chắc tay. Hắn múa vài đường làm quen, gương mặt hiện rõ vẻ thích thú.
Thấy hắn không chê thanh kiếm cũ kia, Trần Lão khẽ mỉm cười:
“Thanh kiếm này tuy không tốt lắm, nhưng theo ta từ hồi còn trẻ. Nay cũng có tuổi rồi, nhớ sử dụng cẩn thận. Nếu để mất là cái mông của ngươi không yên đâu.”
Trần Tình rùng mình, vội tra kiếm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tram-thuong-khung/4943620/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.