Chương trước
Chương sau
Phương Thần độn thổ một lần xa đến mấy trăm dặm.

Hắn dừng lại ở một khu rừng rậm trên núi, sau đó lấy pháp bảo bản đồ ra.

Hắn đang nghi ngờ thứ này bị kẻ khác động tay động chân vào, dù sao trên người hắn chỉ có thứ này là do La Tiên Tiếu cấp, cũng không phải là không thể có vấn đề.

Hắn ném vật đó xuống đất, nhưng nghĩ lại rồi lại nhặt lên.

Hắn đang muốn chôn pháp bảo bản đồ xuống đất, hơn nữa còn chôn kèm bạo phù để tạo một cái bẫy.

Lá bạo phù này có uy lực ngang với Hậu Thiên Cảnh cấp 8, cấp 9, nếu như đối phương không phát hiện thì cho dù là Hậu Thiên Cảnh cấp 7 cũng phải bị trọng thương, thậm chí bị gϊếŧ chết.

Sau khi làm xong tất cả mọi việc, Phương Thần vẫn còn chưa yên tâm, liền lấy ra một trận pháp ảo giác khác đặt vào trong đó.
Như vậy thì đối phương mới khó phát hiện ra cái bẫy mà hắn đã bố trí.

Nói xong, hắn leo lên một cái cây lớn cách đó mấy trượng, nín thở lặng lẽ chờ đợi.

Thời gian khoảng một nén nhang trôi qua, mấy người kia quả nhiên đã đuổi kịp, chuyện này khiến cho Phương Thân càng thêm chắc chắn trên người của mình có thứ đã vạch trần vị trí của hắn.

Đám người này nhanh chóng tiếp cận nơi Phương Thần bố trí bãy, dần dần tiếp cận vị trí của pháp bảo ghi bản đồ.

Phương Thần hơi nheo mắt, đúng như dự đoán. Đám người dẫn đến gần dưới sự dẫn dắt của Hậu Thiên cảnh cấp 6, hắn ta buông linh châu trong tay xuống, nhìn bốn phía rồi lại nhìn xuống chân mình.

Miệng hắn hơi nhếch lên, cười lạnh nói: "Trốn ở dưới lòng đất sao?"

Trước đây Phương Thần đã từng dùng độn địa phù cho nên hắn ta cũng theo bản năng cho rằng Phương Thần đang ẩn náu dưới lòng đất.
Hắn ta nhìn những người khác, dường như đang truyền âm cái gì đó.

Những người khác cũng đều gật đầu, sau đó năm người lặng lẽ tụ tập linh lực, hóa thành thần thông.

“Tấn công!”, tu sĩ cấp 6 nổi giận gầm lên một tiếng! Sau đó năm người cũng đồng loạt công kích!

Ầm!

Uy lực thần thông của năm người vô cùng lớn, trong nháy mắt đã khoét ra trên mặt đất một cái hố cực sâu, ước chừng sâu đến mười trượng!

Năm người nở nụ cười dữ tợn! Dựa theo định vị thì vị trí của Phương Thần chỉ vào khoảng năm trượng dưới lòng đất! Dưới sự liên hợp tấn công của năm người thì chắc chăn hắn sẽ chết mất xác!

"Hửm?"

Bọn họ vô thức nhìn xuống dưới, lại phát hiện bên trong hố có kim quang nhàn nhạt lóe ra.

Điều này khiến bọn họ tò mò thò đầu ra quan sát, mà sau khi sương khói tán đi, bọn họ liên thấy rõ thứ bên dưới, ngay lập tức liền biến sắc!
"Không hay rồi! Bên dưới là một lá bùa công kích!"

Lúc năm người phản ứng thì đã không còn cơ hội né tránh nữal

Ầm!

Một tiếng nổ cực kỳ dữ dội vang lên! Toàn bộ mặt đất rung chuyển kịch liệt! Đại thụ lắc lư điên cuồng! Lá cây rơi rụng như bão tuyết!

Ba người có tu vi yếu nhất trong năm người đã trở tay không kịp, lập tức bị đánh thành thịt nát!

Chỉ có tu sĩ cấp 6 và tu sĩ cấp 5 còn sống vì có cảnh giới cao, nhưng họ cũng bị thương nặng, tu sĩ cấp 5 còn bị thổi bay nửa cơ thể, kêu rên không ngừng!

Mặc dù tình trạng của tu sĩ cấp 6 có tốt hơn nhưng hắn ta vẫn liên tục phun máu, cảm thấy như các cơ quan nội tạng đã bị dịch chuyển!

Trong khi hắn ta còn chưa kịp hoàn hồn thì đã cảm nhận được một luồng sát ý khóa chặt mình!

Hắn biến sắc, quay đầu nhìn lại!

Hắn ta thấy Phương Thần đang nhanh chóng xuyên qua đám lá, trên tay cầm Hắc Minh Kiếm, bộc phát ma khí quỷ dị xông về phía mình!

"Thứ chó tạp chủng nhà ngươi dám đặt bẫy bọn tai"

Tuy rằng tu sĩ cấp 6 đã bị trọng thương, không thể thi triển ra thực lực áp chế cấp 3, cấp 4, nhưng đối với một kẻ cấp 1 như Phương Thần thì vẫn có thể ra tay dễ dàng!

Hắn ta triệu hồi ra bảo kiếm của mình, lập tức xông lên nghênh chiến!

Phương Thần thi triển Ma Kiếm quyết sắc bén! Kiếm pháp hung mãnh sắc bén trong nháy mắt va chạm với tu sĩ cấp 6!

Hắn phải nhanh chóng giải quyết cường giả cấp 6 này! Sau đó tiếp tục giải quyết nốt tên cấp 5 đang rêи ɾỉ kia rồi rời khỏi đây!

Lúc này hắn đã có thể cảm giác được tiếng nổ lớn ở nơi này đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, rất nhanh sẽ có thêm người tới đây.

Nhưng dù sao đối thủ của hắn cũng là tu sĩ cấp 6, cho dù đã trọng thương thì Ma Kiếm quyết của Phương Thần cũng không thể gϊếŧ được hắn ta một cách nhanh chóng.

Ầm!

Song phương giao chiến, trong nháy mắt đã va chạm nhau kịch liệt trong mười hiệp.

Nhưng song phương lại đánh ra một cục diện không phân cao thấp, tình huống vô cùng khó khăn.

Tu sĩ cấp 6 rất kinh ngạc về khả năng chiến đấu của Phương Thần, không ngờ sức chiến đấu của Phương Thần lại mạnh đến thết

Nhưng hắn ta vẫn cười lạnh nói: "Ngươi có thể ngang tài ngang sức cùng ta thì thế nào? Rất nhanh những người khác liền sẽ đuổi tới đây! Đến lúc đó ngươi chắc chắn phải chết!"

Sắc mặt Phương Thần bình tĩnh, hắn cũng biết rõ điểm này.

Mà tu sĩ cấp 6 vẫn tiếp tục giễu cợt nói: "Thật không biết một tên chó tạp chủng như ngươi dựa vào cái gì mà cũng dám đối nghịch với La gia, ngươi thực sự nghĩ mình có Mạnh sư tỷ che chở thì sẽ không thể xảy ra bất trắc hay sao? Ngươi mà chết ở trong này thì ngay cả Mạnh sư tỷ cũng không có biện pháp gì đối phó với La gia".

"Đương nhiên, nếu như bây giờ ngươi quỳ gối trước mặt ta ba quỳ chín lạy thì ta cũng có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.