Phương Thần trông thấy trong viện có không ít người trông giống như là thị vệ đang xách những đồ đạc, hành lý ít ỏi trong phủ đi, trong khi đó, sư nương và Mộng Dao thì đứng cạnh cửa ra vào, vừa trò chuyện vừa chỉ huy bọn họ.
Hai nữ nhân đều tươi cười, có vẻ như nói chuyện với nhau rất vui vẻ.
“Phương ca ca!”
Mộng Dao trông thấy Phương Thần đi ra ngoài bèn nhoẻn cười yêu kiều động lòng người.
Phương Thần bước tới, thắc mắc hỏi: “Mộng Dao, sao nàng lại tới đây?"
Mộng Dao vẫn tươi cười như cũ: “Hôm nay là ngày huynh. tới Phong thứ bảy báo danh! Ta tới giúp sư nương dọn nhài”
“Sư nương?” Phương Thần sững sờ.
Thu Mai bước tới, nói: “Ta đã nghe Tiểu Mộng nói rồi, sau này Tiểu Phương ngươi phải đối xử tốt với Tiếu Mộng đấy. Nếu đế ta biết ngươi ức hϊếp Tiếu Mông, ta sẽ không tha cho ngươi đâu”
“Cảm ơn sư nương” Mộng Dao ôm cánh tay của Thu Mai “Vậy sau này nếu Phương ca ca ức hϊếp ta, ta sẽ mách sư. nương”
Thu Mai mỉm cười gật đầu: “Được, được, được, nếu hẳn ức hϊếp ngươi thì ngươi nói với ta, để xem ta sẽ dạy hắn như thế. nào”
Phương Thần thấy vậy dở khóc dở cười, hẳn chỉ mới bế quan không bao lâu mà đã bị “thất sủng” rồi 2
Sau đó, Mộng Dao hỏi: “Phương ca ca, trong phòng ngươi có gì cần thu dọn không?”
“Phòng ta đã dọn xong rồi!" Phương Thần nghĩ tới điều gì đó nên lại trở về phòng mình, lấy chiếc hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-thanh-ma/3452013/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.