“Ta biết sai rồi Phương đại gia, ta biết sai thật rồi, xin hãy tha cho ta đi.”
Hà Tu cũng thông minh, hắn ta lập tức quay sang Phương Thần để xỉn tha.
Phương Thần chỉ đáp lại Hà Tu bằng nét mặt lạnh tanh, không có bất kỳ sự thương hại nào dành cho hắn ta.
“Tự phế tu vỉ rồi cút ra khỏi Thiên Vũ Thần Tông.”
Nếu Phương Thần không bị phản bội thì có lẽ hắn sẽ không tàn nhẫn như vậy, nhưng sau khỉ hấp thụ máu Kiếm Ma, hắn sẽ không bao giờ cho kẻ địch bất kỳ cơ hội nào cả.
Mộng Dao liếc nhìn Phương Thần một cái rồi thầm tán thưởng hắn, ở giới tu đạo này, thương hại địch là chuyện nực cười biết bao.
Mà đúng lúc này, Lâm Tuyết Nghiên đỉ ra từ Thần Đan Các, nàng ta vô tình chứng kiến hết từ đầu chí cuối.
Nàng ta cau mày.
Trong mắt Lâm Tuyết Nghiên, Phương Thần đang ỷ vào Mộng Dao để hϊếp người.
Phá hủy đan điền của người khác có khác
nào gϊếŧ người ta đâu, thậm chí nó còn tàn nhẫn hơn gϊếŧ người nữa kìa.
Hà Tu run bắn người, sự tuyệt vọng hiện hữu trong đôi mắt hắn ta.
“Còn thất thần ra đó làm gì?” Mộng Dao nói với giọng lạnh lùng.
Hà Tu biết câu nói này mang hàm ý gì, nếu hắn ta không tự phế tu vi của mình thì kết cục còn thê thảm hơn nữa, thậm chí người nhà của hắn ta cũng sẽ bị liên lụy theo.
“Tạ ơn ân tha mạng của Mộng sư tỷ và Phương đại gia”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-thanh-ma/3451985/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.