Từ nhỏ, sư nương đã yêu thương Tô Uyển Nhi nhất, có đồ gì ngon đều cho nàng ta trước.
Hồi đó, Phương Thần từng ghen tị với nàng ta không ít lần nhưng lần nào sư nương cũng đêu vừa cười vừa bảo rằng Tô Uyển Nhi là muội muội, hắn là ca ca thì nên yêu thương nàng ta nhiều hơn.
Vậy mà hóm nay, Tô Uyển Nhi lại giơ con dao găm lên, nhắm vào sư nương yêu thương nàng ta nhất.
Ngay khi con dao sắp đâm xuống, Phương Thần giữ tay nàng ta lại, sau đó bóp chặt.
Lực của đôi tay đã được máu Kiếm Ma cải tạo lập tức làm Tô Uyển Nhi đau đớn, con dao găm rơi loảng xoảng xuống đất, sau đó Phương Thần xô nàng ta lùi lại mấy bước.
“Sư nương, sư nương không sao chú?”
Phương Thần ngồi chống một chân xuống đất, lo lắng nhìn sư nương.
Trên nóc nhà, ông lão đi theo bên cạnh Lâm Tuyết Nghiên đã nhìn thấy cảnh này rõ mười mươi.
Trước đó, sau khi Lâm Tuyết Nghiên xuống núi, nàng ta thấy hơi tò mò về Phương Thần nên bảo ông ta ở lại xem thử xem Phương Thần có gì đặc biệt.
Ông ta cực kỳ coi thường Phương Thần nhưng vì đây là lệnh của thánh nữ nên ông ta đành phải nghe theo, đứng dưới chân núi chờ Phương Thần.
Khi thấy Phương Thần xuống núi xong chạy thẳng về thành, ông ta bèn đi theo.
Chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, ông ta lắc đầu, lộ vẻ coi khỉnh ra mặt.
“Tên Phương Thần này đúng là hạng hèn nhát. Sư nương bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-thanh-ma/3451981/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.