Cát Tập Bách vượt qua một ngọn đồi, đã thấy bốn vị cô nương cách mình không xa, liền gia tăng khinh công, thoáng chốc đã đến trước mặt bốn nàng.
Giang Uyển Dao đi trước, thấy Cát Tập Bách có vẻ lơ đễnh như nuối tiếc gì đó, băn khoăn thầm nhủ :
- Chả lẽ đã nếm mùi khổ sở, hay lại bị hai đóa hoa Lan trêu cợt nữa rồi?
Nên giơ tay chặn chàng lại, nói :
- Xem Bách ca thơ thẩn như mất hồn thế này, hẳn lại bị hai đóa hoa Lan trêu cợt phải không?
Cát Tập Bách lúc này chẳng còn lòng dạ nào mà tức giận với đàn bà con gái, chỉ nhẹ lắc đầu, uể oải nói :
- Đi! Đến Liên Châu!
Rồi định dẫn trước đi về phía Tây nam. Giang Uyển Dao dang hai tay ra cản lại, xẵng giọng nói :
- Khoan đã! Thật ra Bách ca đã đi đâu? Nếu không thành thật nói ra, đừng mong qua được đây!
Cát Tập Bách chau mày cười héo hắt nói :
- Ngu huynh đuổi theo một người... Nhưng không đuổi kịp, giờ hãy lên đường thì hơn!
Từ Ngọc Nhi đứng ở phía sau Giang Uyển Dao, nãy giờ luôn chú mắt nhìn Cát Tập Bách, thấy chàng vẻ mặt ủ dột, biết là có tâm sự, nên khẽ nói :
- Dao tỷ, đi thôi, để Bách ca trên đường đi hẵng cho chúng ta biết!
Đoạn quay sang Cát Tập Bách hỏi :
- Bách ca đồng ý không?
Cát Tập Bách gật đầu, chờ Giang Uyển Dao quay người đi, liền bước nhanh tới nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tam-ung/2386342/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.