Cả Thanh Tùng Đường chìm trong tĩnh mịch, bên tai chỉ còn nghe thấy tiếng lá khô xào xạc, đệ tử canh gác trầm mặc không dám hé nửa lời, ngay cả đổi ca cũng làm trong im lặng, trái ngược hoàn toàn với không khí sôi động mấy ngày qua.
Trên bàn có đốt trản đèn nhỏ, một người áo đen đang đứng đó, thong thả pha trà: "Xem ra Quý Yến Nhiên đã quyết tâm không về phe Ngũ gia nữa rồi."
"Lúc trước ta đã nhắc ngươi, Quý Yến Nhiên và Lăng Phi có quan hệ rất tốt, hẳn sẽ không giúp chúng ta chuyện này đâu." Giang Nam Chấn mạnh tay đặt chén xuống bàn, giọng nói không giấu vẻ bất mãn.
"Ta sai rồi, cứ tưởng là Quý Yến Nhiên sẽ khác chứ, thấy Vân Ỷ Phong chẳng còn được bao nhiêu thời gian, nên mới nghĩ cứu hắn trước cũng không sao." Người áo đen cười nhạo, thở dài tự giễu, "Nhưng quả nhiên đám người trong cung ấy, chẳng có nổi một quân tử biết giữ chữ tín nào hết, ầy."
Giang Nam Chấn hỏi: "Vậy giờ phải làm sao đây?"
"Tiêu vương bội nhân bạc nghĩa, tiểu tình nhân của hắn cũng khoẻ lại rồi, chúng ta đã mất đi ưu thế, Ngũ gia nghĩ còn sao được nữa?" Người áo đen lắc đầu, hời hợt nói, "Bỏ đi thôi."
Giang Nam Chấn siết chặt nắm đấm trên bàn: "Bỏ đi?"
"Đầu kia là tám mươi vạn quân của doanh trại Hắc Giao đấy, không bỏ thì định làm gì nữa? Chẳng lẽ ngươi còn muốn đi nói lí với Quý Yến Nhiên?" Người áo đen nhìn thẳng hắn, "Đối với triều đình, để Giang Lăng Phi làm Chưởng môn thì dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-suong-han/586491/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.