Hai mươi năm trước, Tiên đế mạnh bạo ra tay thanh trừng Tạ phủ chỉ trong một đêm. Dù không đích thân chứng kiến, Quý Yến Nhiên vẫn có thể tưởng tượng cục diện khi ấy, dám chắc ai nấy trong triều đều tránh Tạ gia như tránh tà. Ở vào tình thế này mà vẫn chấp nhận mạo hiểm mời Thái y giúp Tạ Hàm Yên, Chu Cửu Tiêu quả thực không hề giống lời đồn. Phải biết là hình tượng Chu đại tướng quân hết hành hung khắp đường phố lại đến đùa giỡn quyền mưu nên mới bị Lý Cảnh cách chức, sớ tấu lên đều nói con người này ương ngạnh phách lối, coi mạng người như cỏ rác, dân chúng Vương thành mỗi khi nhắc đến đều là nhiếc móc, giống như không đào ra được bất kì ưu điểm nào.
Đàm Tư Minh giải thích: "Khi Tiên đế còn trị vì, Chu Cửu Tiêu cũng lập được không ít công trạng chứ không đến nỗi không có gì. Xét ra, Lư tướng quân còn gần như là học trò của hắn." Bàn về chênh lệch tuổi tác, thì dù là mãnh tướng thiên tài đến đâu, ngày nhỏ cũng đều phải theo học lão tướng hết.
Quý Yến Nhiên lại hỏi: "Nếu bệnh của A Bích và Tạ tiểu thư giống nhau như vậy, Đàm thái y chắc chắn có thể chữa trị được chứ?"
"Có thể thì có thể, chỉ là..." Đàm Tư Minh lộ vẻ khó xử, ghé tai hắn nói nhỏ vài câu.
Vân Ỷ Phong được dự thính xong cũng kinh ngạc: "Thật sao?"
"Thiên chân vạn xác." Đàm Tư Minh nói, "Cho nên bệnh của cô nương A Bích kia, trị hay không trị, đều do Vương gia quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-suong-han/586464/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.