Xúc cảm ấm áp rơi xuống mu bàn tay, là cử chỉ thân mật chỉ người yêu mới làm với nhau. Vân Ỷ Phong định rụt tay về, nhưng cảm thấy thân mình đã chẳng còn chút khí lực nào, cho nên dứt khoát thoải mái cùng hắn mười ngón đan nhau. Bát thuốc xanh ngọc trên bàn vẫn toả ra mùi vị đắng nghét, xen lẫn hương hoa thơm ngát của những ngày cuối xuân đầu hè, không rõ đến cùng là đắng hay ngọt.
Cả hai đều không nói chuyện.
Thời gian chậm rãi trôi qua, cuốn đi ánh sáng của ban ngày, nắng chiều đỏ rực tản ra khắp trời, đêm kéo đến mang theo chút gió lạnh.
Vân Ỷ Phong khoác lên một tấm áo choàng thật dày, hỏi: "Bên Vương Vạn Sơn đại nhân thế nào rồi?"
"Mượn lời đồn vu thuật giết người, Vệ Liệt đã phái binh bao vây chặt chẽ, không cho ngoại nhân nào lọt vào." Quý Yến Nhiên đưa bát cháo cho hắn, "Đã bí mật mang Vương Vạn Sơn đến cung, chỉ lưu lại một thi thể giả được dịch dung trong quan tài gỗ, bởi còn chưa điều tra được gì, lại chưa xác định rốt cục vợ con hắn có dính líu đến sự tình lần này hay không, cho nên bọn họ cũng đều không biết gì cả.
"Cứ tiếp tục theo dõi, Uất Trì Chử kiểu gì cũng sẽ có động tĩnh thôi." Vân Ỷ Phong lại hỏi, "Hai vị Vương đại nhân kia thì sao?"
"Đều bị doạ không nhẹ, còn chưa hồi lại nữa." Quý Yến Nhiên nói, "Vương Chi Hạ chủ động yêu cầu để Ngự Lâm quân tiếp tục bảo vệ hắn, lúc ngủ cũng phải đứng canh bên giường. Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-suong-han/586427/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.