Dưới ánh đèn lờ mờ trong vườn hoa, ám vệ Vương phủ đang trông chừng một phụ nhân có tuổi, tóc đã bạc màu, quần áo lộng lẫy, sắc mặt hoảng loạn, bàn tay nắm chặt, tất cả biểu hiện đều toát lên nỗi sợ hãi trong lòng—thế nhưng không phải do bị người lạ ép buộc, bởi nếu vậy thì chỉ cần hô hoán một chút, võ sư từ quanh nhà đều sẽ xông đến đây giúp đỡ giải cứu nàng ngay tắp lự. Đã lựa chọn trầm mặc không lên lên tiếng, chứng tỏ nàng cũng muốn gặp mặt hai vị khách nhân này.
(*phụ nhân: chỉ chung phụ nữ đã có chồng)
Vân Ỷ Phong hỏi: "Rốt cục là chuyện gì đây?"
"Vừa rồi khi chúng ta nói chuyện cùng quán chủ, có một người bên ngoài do dự muốn đi vào mà lại thôi." Quý Yến Nhiên nói, "Nếu ta đoán không nhầm, đây hẳn là Vưu phu nhân?"
Phụ nhân dè dặt trả lời, thấy hắn giữ ngữ điệu ôn hoà, cử chỉ tiêu sái tao nhã, giống một người rất biết đạo lý, lại nghĩ đến nữ nhi còn đang mặc kẹt trong ổ quỷ kia của mình, không còn nghi ngại hay lo âu mà vội vàng nói: "Hai vị chính là Tiêu vương điện hạ và Vân môn chủ?"
Quý Yến Nhiên gật đầu: "Phải, nhưng Vưu phu nhân không cần đa lễ, thời gian có hạn, cứ nói thẳng vào vấn đề là được."
"Được được." Vưu phu nhân lấy lại bình tĩnh, than thở nói, "Mong hai vị hãy cứu lấy Diễm Nhi, nàng mắc bệnh, rất nặng, nhưng không biết Hứa gia mời đại phu kê thuốc kiểu gì, lại khiến người ngày càng yếu đi. Ta muốn đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-suong-han/586398/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.