- Đúng vậy.
Lam Ngọc Phi nói :
- Dùng nó chặt đầu người rất gọn gàng.
- Ừm, ngươi nói quả thật không sai.
Liễu Nhị Ngốc đáp trả :
- Hiếm khi có dịp, ta cũng muốn tự mình thử xem.
- Ngươi thử? Thử cái gì?
- Thử kiếm.
- Thử thế nào?
Lam Ngọc Phi cười lạnh :
- Muốn dùng cái đầu ngu ngốc của ngươi để thử kiếm của bổn công tử à?
- Kẻ hèn này không thích đấu võ mồm, ra tay đi!
- Ra tay?
Ánh mắt Lam Ngọc Phi xoay chuyển, chợt kêu lên :
- Ngươi định dùng tay không sao?
- Đúng vậy, kẻ hèn này không mang theo binh khí.
- Vì sao lại không mang theo?
- Kẻ hèn này vẫn luôn theo đuổi sự chân thành, không thể lạm dụng.
Liễu Nhị Ngốc đáp :
- Không có binh khí vừa ý, thà rằng không dùng.
- Ồ!
Lam Ngọc Phi hỏi :
- Binh khí như thế nào mới vừa ý ngươi?
- Giống như thanh kiếm trong tay ngươi. Nếu ta đoán không sai, kiếm này được gọi là Thanh Hồng, rơi vào tay ngươi đúng là nhầm chủ, thật đáng tiếc.
Liễu Nhị Ngốc ung dung nói :
- Mà kẻ hèn này lại nằm mơ cũng muốn...
- Được lắm, Liễu Nhị Ngốc!
Lam Ngọc Phi nhướng mày :
- Không ngờ ngươi dám nhằm vào kiếm của bổn công tử.
- Thế thì có gì không được?
Liễu Nhị Ngốc lạnh lùng đáp trả :
- Không phải ngươi vẫn thường nhằm vào người khác sao?
- Bổn công tử nhằm vào ai?
- Người khác thì kẻ hèn này không biết.
Liễu Nhị Ngốc đáp :
- Nhưng ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-quang-han-khoi-thu-lau/82978/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.