Lý Tam Lang cũng sực nhận ra điều “bất ổn”: tự nãy giờ mãi lo chuyện trò, cứ nắm chặt cườm tay nõn nà của “người ta”, bèn kêu khẽ “xin lỗi” và buông ra.
Mỹ Diễm cô nương càng hồng đôi má.
Nàng cúi đầu, quay lưng, cất bước.
Lý Tam Lang liền lặng lẽ nối gót...
Đi được hơn một trượng, Mỹ Diễm cô nương bỗng rẽ vào một huyệt động nhỏ ăn khuyết vào vách bên trái địa đạo.
Tại cửa huyệt động có dĩa đèn dầu toả ánh lù mù chập chờn. Tuy nhiên, mục lực sắc bén của Lý Tam Lang đã nhìn thấy được ngay cảnh trạng tranh tối tranh sáng trong huyệt động.
Giữa huyệt động có một ổ rơm, tại đây ngồi sẵn một lão phu nhân mù lòa, bên cạnh là một đống kim sắc, lấp lánh vàng. Lý Tam Lang lại nhận ra: chính là một bộ y phục.
Lão phụ nhân mù cất tiếng :
- Bội Thi đấy hả? Còn có ai nữa vậy?
Mỹ Diễm cô nương trả lời :
- Vâng, con đây ạ. Có một vị, là khách của chúng ta từ bên ngoài mới đến ạ.
Lão phụ nhân mù kinh ngạc :
- Khách ư? Chúng ta còn có khách nào hở con?
Lý Tam Lang nhẹ nhàng sấn tới một bước nghiêng mình thi lễ :
- Lý Tam Lang xin ra mắt lão nhân gia.
Lão phụ nhân mù chưng hửng :
- Sao? các hạ là Lý Tam Lang Lý đại hiệp đó ư?
Lý Tam Lang khiêm cung :
- Không dám, vãn bối chính là Lý Tam Lang.
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-dong-giang-ho/1992017/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.