Văn Nhân Tuấn hỏi :
- Tại sao hắn phải giết lão này?
Tử y hán tử chỉ vào mồm lắc đầu.
Tiếu Bao Tự hỏi :
- Ngươi biết nhưng không nói được, phải không?
Tử y hán tử gật đầu.
Thình lình một hồi còi quái dị từ trong cốc vọng ra.
Tử y hán tử lộ vẻ kinh mang cực độ, toàn thân run bần bật.
Tiếu Bao Tự hỏi :
- Có phải kẻ trong đó thổi còi hiệu gọi bọn ngươi?
Càng run hơn, tử y hán tử gật đầu, vừa chỉ tên đồng bạn và tự chỉ vào ngực, lại chỉ xác Hoàng Bất Không, rồi chỉ ra phía thác nước.
Tiếu Bao Tự hỏi :
- Hai người được lệnh đem tử thi lão này ra đó?
Tử y hán tử run rẩy gật đầu.
Tiếu Bao Tự nhìn sang Văn Nhân Tuấn.
Văn Nhân Tuấn trầm ngâm một lúc, bỗng ngó tử y hán tử dịu giọng :
- Được rồi, xác ông lão, để ta mang ra đó hộ cho hai người khỏi cần lo. Bây giờ ta phải khai huyệt đạo cho cả hai người, và ngươi cho đồng bọn biết ngay, là đừng lộ vẻ kinh mang, đừng la hoảng, rồi hai người bình tĩnh dắt nhau trở vào trong cốc, phải giữ sự bình thường như không có chuyện gì xảy ra hết, đừng ngoái đầu nhìn ra ngoài này để kẻ ở trong ấy không biết ngoài này có chúng ta, nghe chưa! Hai người cứ làm đúng theo lời ta, rồi ta sẽ có biện pháp cứu hai người, bằng như trái lại, là hai người sẽ bị kẻ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-dong-giang-ho/1991990/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.