Tư Mã Thường nhăn răng cười nói :
- Không cần khách sáo, chỉ cần hai bữa nữa lão mời mọi người ăn uống một bữa no say là được rồi.
Đông Môn Trường Thanh cũng cười :
- Ngươi yên tâm, với người khác thì có thể quên mời, chớ phần ngươi thì nhất định không thiếu đâu.
Tư Mã Thường lại toét miệng cười thích thú.
Đông Môn Trường Thanh hướng về phiá Hạnh mẫu ôm quyền nói :
- Lâu ngày không gặp, lão phu nhân vẫn an hảo chứ?
Hạnh mẫu vội đáp lễ :
- Không dám! Đại nhân hẳn cũng khương ninh!... Thưa, chắc Lý Tam Lang đại hiệp đang có mặt tại đây?
Đông Môn Trường Thanh trả lời :
- Lý Tam Lang còn ở trong kia, ý có điều ái ngại chưa tiện ra đây.
Hạnh mẫu ngạc nhiên hỏi :
- Lý đại hiệp có điều chi mà ái ngại?
Đông Môn Trường Thanh khẽ hắng giọng một tiếng đáp :
- Y cậy lão phu giúp cho một việc, nhưng không biết việc sẽ thành hay không, nên y chẳng khỏi ái ngại bước ra.
Hạnh mẫu lại hỏi :
- Có chuyện như thế ư? Nhưng, chẳng hay Lý đại hiệp cậy nhờ đại nhân việc chi vậy?
Đông Môn Trường Thanh trầm ngâm một lát, mới nói :
- Việc ấy, tuy nói là y cậy nhờ lão phu nhưng kỳ thực phải nhờ lão phu nhân và Hạnh cô nương giải quyết mới xong.
Hạnh mẫu khẳng khái :
- Xin đại nhân cho biết, chỉ cần là việc không quá sức, còn thì bất luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-dong-giang-ho/1991923/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.