Diệp Huyền ngây người, có chút không hiểu:
- Vì sao? Nếu ta không xuất kiếm, chuyện này sẽ có thể lắng lại!
- Hừ!
Nữ tử thần bí lạnh lùng nói:
- Lắng lại? Làm người khéo đưa đẩy, không có gì đáng trách, nhưng nếu người thân nhất bị đối đãi như thế, mà còn nghĩ tới hậu quả, vậy có tư cách gì cầm kiếm? Hơn, nếu ngươi không xuất một kiếm kia, tâm cảnh sẽ khó chịu, kiếm tâm vỡ vụn, đời này không còn cơ hội trở thành một Kiếm tu mạnh mẽ.
- Kiếm tâm vỡ vụn? Tại sao?
Diệp Huyền có chút không hiểu.
Nữ tử thần bí nói:
- Kiếm tu Kiếm tu, tu chính là Kiếm, cũng là tu tâm, mà bản tâm, mới là “Tâm” chân thực nhất. Lúc đó, ngươi muốn đòi lại công đạo cho muội muội, ngươi muốn giết ngươi, nhưng nếu ngươi lại vì cố kỵ hậu quả, vi phạm bản tâm, đương nhiên, ngươi có thể sẽ không cảm thấy gì, nhưng kiếm của ngươi lại sẽ bị trói buộc, Kiếm Tâm Thông Minh mà ngươi vừa lĩnh ngộ cũng sẽ tiêu tán.
Diệp Huyền cười khổ:
- Tiền bối, nếu Kiếm tu đều phải cương như thế, sợ là sẽ không sống được bao lâu a!
Nữ tử thần bí nói khẽ:
- Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Kiếm tu ít như thế, đặc biệt là Kiếm tiên chân chính, đã ít lại càng ít! Đây cũng là nguyên nhân ta từng nói với ngươi, Kiếm đạo, còn khó hơn ngươi tưởng tượng!
Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, hiện hắn cũng có thể cảm giác được một chút.
Nữ tử thần bí lại nói:
- Ta vốn không thể xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-doc-ton/1369116/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.