Chương trước
Chương sau
Ngay khi huynh muội Diệp Huyền rời đi không lâu, Tần gia gia chủ Tần Bá cùng lão giả Tần Dược bị Diệp Huyền chém hai tay đã xuất hiện ở đại sảnh phủ đệ bỏ hoang.
Nhìn hai cánh tay cụt trên đất, sắc mặt Tần Dược trở nên cực khó coi, mà Tần Bá cũng trở nên âm trầm.
Sau một hồi, Tần Bá trầm giọng nói:
- Hắn thực sự là một tên Đại kiếm tu?
Tần Dược gật nhẹ:
- Nếu không phải Đại kiếm tu, sao có thể chém được hai tay của ta?
Tần Bá xiết chặt nắm đấm, mặt trầm như nước, không biết đang nghĩ gì.
Sau một hồi, Tần Bá mới thấp giọng thở dài:
- Thù này, chúng ta không thể báo!
Tần Dược âm trầm, không nói.
Đúng vậy, một tên Đại kiếm tu, còn là Đại kiếm tu trẻ tuổi như thế, ngẫm thôi cũng thấy đáng sợ! Tần gia nào dám đi trả thù?
Tần Bá lại nói:
- Có điều, việc này không thể cứ bỏ qua như vậy. Truyền tin ra ngoài, trên người Diệp Huyền có mấy chục mai thượng phẩm linh thạch. Tin tức này truyền ra, tin rằng sẽ có rất nhiều người “Quan tâm” tới hắn!
Nghe vậy, sắc mặt Tần Dược mới hơi thả lỏng:
- Cũng được, mặc dù Tần gia ta không thể tiếp tục trả thù, thế nhưng có thể để người khác làm thay.
Nói tới đây, như nghĩ tới cái gì đó, lại nhìn về phía Tần Bá:
- Người kia tên là Diệp Huyền? Là người Diệp gia?
Tần Bá gật đầu:
- Vốn là thế tử Diệp gia, thế nhưng Diệp gia vì một tên Thiên Tuyển Chi Nhân, mà chèn ép xa lánh người này, cuối cùng khiến người này tuyên bố từ bỏ Diệp gia, không còn là người Diệp gia nữa!
Tần Dược ngây người:
- Đầu đám cao tầng Diệp gia bị cửa kẹp hả?
Tần Bá gật nhẹ:
- Diệp gia hiện tại, cơ bản đã trở thành trò cười cho mấy thành xung quanh, phải biết, Diệp Huyền chính là người được An Quốc sĩ tự mình khiêu chiến, nghe nói An Quốc sĩ còn đặc biệt chiếu cố hắn, mà thiên địa dị tượng kia, cũng là do Diệp Huyền này dẫn tới, thế mà cao tầng Diệp gia còn cho rằng là Diệp Lang kia dẫn tới thiên địa dị tượng, trắng trợn chúc mừng… đám cao tầng Diệp gia này, thực sự đúng là đầu người não heo, ngu xuẩn tới cực điểm!
Tần Dược gật nhẹ:
- Đúng là ngu xuẩn, hiện Diệp gia thế nào?
Tần Bá lãnh đạm nói:
- Bị mấy nhà khác chèn ép, cơ hồ không thở nổi! Đúng rồi, mặc dù không thể đi tìm tên Diệp Huyền kia gây chuyện, nhưng có thể lấy đây làm cớ, đòi chút chỗ tốt từ Diệp gia. Đi, về dẫn người tới Thanh thành tìm Diệp gia tính sổ!
Nói xong, Tần Bá quay người rời đi.
Đại sảnh, Tần Dược nhìn thoáng qua hai cánh tay trên đất, thần sắc phức tạp, thù này, không có cách nào báo! Không chỉ thù hắn không thể báo, mà thù của Tần Thường cũng không thể báo!
Mặc dù hắn oán hận, nhưng hắn biết, chuyện tới đây là hết!
Là một tiểu thế gia, nhất định phải hiểu một điều, chính là phải biết, người nào có thể chọc, người nào không thể chọc!
Nếu như Tần gia còn muốn trả thù, kết quả rất có thể đẩy Tần gia vào chỗ vạn kiếp bất phục! Dù sao, Diệp Huyền không chỉ có thực lực cá nhân đủ yêu nghiệt, mà còn là người được An Quốc sĩ coi trọng, Tần gia mà trả thù, mới là ngu xuẩn tới cực điểm!
Sau một hồi, Tần Dược mới quay người rời đi.
Mà sau đó không lâu, một đám người của Tần gia chạy tới Thanh thành…
Diệp Huyền không thể chọc, không thể trả thù, thế nhưng, Diệp gia thì được!

Thanh thành, Diệp gia.
Diệp gia hiện tại đã sớm không còn phong quang khi trước, phải nói là, Diệp gia đã tới nước sơn cùng thủy tận.
Lúc trước Diệp gia đắc thế, cơ hồ đã triệt để đắc tội với mất thế lực Thanh thành, mà hiện tại, ba nhà kia bắt đầu điên cuồng trả thù.
Địa bàn của Diệp gia, cơ hồ đều bị mấy nhà khác từng bước xâm chiếm, quan trọng nhất, đệ tử Diệp gia còn không cả dám bước ra ngoài!
Bọn hắn dám ra ngoài, nhất định sẽ bị đánh hội đồng tới chết!
Diệp gia hiện tại, muốn có bao nhiêu thảm thì có bấy nhiêu thương!
Thủy lao, Đại trưởng lão giờ như một con chó chết bị giam bên trong.
Sau khi biết Diệp Lang bị giết, một chút hy vọng cuối cùng của Đại trưởng lão cũng diệt, tinh thần trở nên điên điên khùng khùng.
Một ngày này, Diệp Thương tới thủy lao.
Diệp Thương đi tới gian tù giam cầm Đại trưởng lão, nhìn Đại trưởng lão bên trong, Diệp Thương lạnh nhạt nói:
- Ngươi ta đấu cả một đời, không ngờ, cuối cùng Diệp gia lại bại trong tay hai chúng ta!
Đại trưởng lão trong Thủy lão cười châm chọc:
- Diệp Thương, thế nhân đều nói ánh mắt ta thiển cận, ngươi thì không phải sao?
Diệp Thương gật đầu:
- Đúng là tầm mắt ta thiển cận, có điều, Diệp gia sẽ không diệt vong, ngày khác tất sẽ quật khởi!
Đại trưởng lão cười lạnh:
- Ngươi còn mong hắn niệm tình, một ngày nào đó quan tâm tới Diệp gia? Nếu như thế, ngươi cũng đừng mơ nữa! Tính người này, ngươi hiểu hơn bất cứ ai, Diệp gia phụ hắn, đời này cũng đừng mong hắn quan tâm Diệp gia!
Diệp Thương trầm mặc hồi lâu, sau đó cười lạnh:
- Có mấy chuyện hẳn là ngươi đã quên, nghe đồn, thực lực cá nhân đạt tới trình độ nhất định, huyết mạch sẽ thuế biến, một khi huyết mạch thuế biến, những người có liên hệ máu mủ với hắn, cũng có thể thuế biến theo, thực lực sẽ tăng vọt.
- Người si nói mộng!
Đại trưởng lão cười lạnh:
- Phải đạt tới mức độ nào mới có thể có năng lực như vậy? Khương quốc ta sợ là cũng không có, bằng Diệp Huyền hắn cũng muốn đạt tới cảnh giới đó?
Diệp Thương rảo bước, cười nói:
- Ngươi biết vì sao năm đó ta mạnh mẽ đề cử hắn làm thế tử?
Đại trưởng lão gắt gao nhìn Diệp Thương, không nói.
Diệp Thương cười nói:
- Trừ thực lực bản thân hắn, còn có một nguyên nhân, chính là mẫu thân hắn!
Mẫu thân Diệp Huyền!
Đại trưởng lão nhíu mày, đối với người này, lão đương nhiên có ấn tượng, một nữ nhân hết sức bình thường, khi Diệp Huyền mười mấy tuổi đã biến mất, đến nay chưa từng xuất hiện lại!
Diệp Thương xiết chặt nắm đấm, năm đó, khi mẫu thân Diệp Huyền cùng người áo đen kia rời đi, kỳ thực hắn cũng có mặt, lúc đó, hắn thấy rõ người áo đen sau lưng mẫu thân Diệp Huyền kia kinh khủng cỡ nào!
Lơ lửng!
Cường giả đạt tới mức nào mới có thể lơ lửng trên không?
Lăng Không cảnh nhiều lắm cũng chỉ có thể lăng không một chút thời gian, mà người kia, hai chân rời đất, lơ lửng giữa không trung, hơn nữa, quanh thân không có nửa điểm gợn sóng!
Mà lúc hai người biến mất, là phá vỡ không gian mà đi!
Phá vỡ không gian!
Chuyện như vậy, hắn mới chỉ nghe qua trong truyền thuyết!
Mà sau đó, hắn lập tức lập Diệp Huyền làm thế tử, bởi hắn cảm thấy, một ngày nào đó, nữ nhân kia nhất định sẽ quay lại đưa huynh muội Diệp Huyền đi, khi đó, Diệp gia nhất định sẽ thu được chỗ tốt vô tận!
Nhưng hắn không nghĩ tới, nữ tử kia đi mười năm, chưa hề trở lại một lần, thậm chí ngay cả một chút tin tức cũng không có!
-----------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.