Bạch Chỉ Hi tự nhận bản thân không phải sát thần thấy ai ngứa mắt liền giết, nhưng nàng tuyệt đối không phải là thánh mẫu, người nào cũng có thể tha thứ. Nàng cho dù bình thường đối ma thú bao dung thì cũng không thể đối với loại mềm cứng không thông đường muối không vào như Hắc Phong Báo bao dung tiếp nữa. Vốn ban đầu chỉ sử dụng thuốc tê đặc chế để cho nó một cơ hội giải thích, nhưng giờ ngay cả giải thích cũng không muốn, vậy thì đừng có trách Bạch Chỉ Hi nàng ngoan độc. Nàng chỉ là một người bình thường, biết lấy oán báo oán lấy ân báo ân, có điểm mấu chốt của bản thân, đó chính là sinh mạng của mình, mà hôm nay Hắc Phong Báo lại chạm phải điểm mấu chốt đó.
Hắc Phong Báo không hề biết thái độ ngông cuồng của bản thân lại tước đi quyền sống tiếp của chính mình. Mà có lẽ cho dù biết thì nó cũng sẽ ngông cuồng như cũ.
Đó là bản chất của nó, cũng là tôn nghiêm của ma thú.
Vì thế khi nhìn thấy Bạch Chỉ Hi nhặt lấy chủy thủ đứng dậy đi về phía mình, Hắc Phong Báo không chút nào cảm thấy giật mình, tuy có phẫn nộ, có hận ý, có không cam lòng nhưng không hề có tuyệt vọng.
Phẫn nộ vì bản thân chết trong tay của một nhân loại nhỏ bé.
Hận vì Xích Diệm Hung Sư đã cướp đi tất cả của nó.
Không cam lòng vì chưa giết chết được nhân loại này, không giết chết được Xích Diệm Hung Sư, không giết chết được dã chủng trong bụng của nó, không thể lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-xuyen-qua-cua-quai-y/176604/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.