Bởi vì trạch phủ không có tên, cho nên Bạch Chỉ Hi liền gọi nó là Vô Tự trạch phủ - trạch phủ không tên, không ngờ khi nàng vừa nghĩ xong thì tấm biển ở bên ngoài trạch phủ vốn không hề có gì lại hiện tên hai chữ Vô Tự. Đối với chuyện không thể giải thích bằng lí lẽ khoa học như thế này, Bạch Chỉ Hi đã muốn quen. Nàng tranh thủ khoảng thời gian này đem toàn bộ không gian tham quan, sau đó phát hiện bản thân hình như thu được một bàn tay vàng rất rất lớn.
Không gian này được chia làm ba khu, một là khu dược điền, chuyên trồng linh thảo linh quả. Bên trong khu dược điền còn có một cái linh hồ, linh khí trong hồ ngày ngày tản ra, thấm vào cây trồng cùng đất đai ở dược điền, đem dược điền này biến thành linh điền. Linh hồ này không những cung cấp linh khí cho linh điền mà còn có thể xua tan mệt mỏi, chữ trị vết thương, Bạch Chỉ Hi thường ngày chính là tắm ở cái linh hồ này xua tan đi cảm giác mệt mỏi cùng đau đớn do di chứng của việc cải tạo cơ thể và tu luyện tinh thần lực.
Một khu nữa chính là Vô Tự trạch phủ. Bên ngoài có rất nhiều hình ảnh sống, có đang luyện kiếm, tập võ, luyện y thuật, cũng có đang đọc sách, pha trà, nấu ăn, vẽ tranh, thêu thùa,... Bạch Chỉ Hi xem mà học ra không ít điều. Bên trong Vô Tự trạch phủ rất lớn, cũng rất nhiều phòng, tuy nhiên Bạch Chỉ Hi chỉ nhìn lướt qua một lần, sau đó ngày ngày cắm đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-xuyen-qua-cua-quai-y/176593/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.