Sáng hôm nay, tôi một lần nữa quay trở lại ngôi nhà của mình. Mục đích chính là muốn xin mẹ cho tôi ở lại căn biệt thự ấy, thời gian bầu bì khó khăn, thật sự tôi rất cần có người nhà ở bên cạnh để tiện việc chăm sóc.
Vừa nghe được tiếng bước chân ngày một gần, Vodkarth đã đẩy cửa ra cho tôi vào:
“Phòng đọc sách số 3” - Chú ta khai địa điểm của cha mẹ tôi ra như thường lệ, ánh mắt không thèm nhìn thẳng vào mặt tôi.
Vodkarth cũng có con gái và hai người con trai, chú ấy là gà trống nuôi con do vợ đã ngoại tình với một người đàn ông giàu có khác, bỏ lại gia đình từ khi con của họ còn rất bé. Chú ta hệt như một bản sao chép của cha tôi vậy, đồng điệu tới từng suy nghĩ, cách ăn nói và hành động nên theo cha tôi từ lúc tôi còn đang luyện tập những bước đi đầu tiên. Nếu chú ấy là ba tôi, chắc chắn Vodkarth sẽ khinh miệt tôi lắm. Tôi hiểu điều đó mà…
Tôi cúi mặt xuống đất nhìn vào đôi giày cao gót đắt tiền, kéo chiếc vali màu hồng của mình vào bên trong.
“Cộc cộc” - Tôi nhẹ nhàng gõ cửa phòng đọc
“Vào đi” - Tiếng nói của mẹ tôi vọng ra từ bên trong.
Tôi đẩy cửa bước vào, cúi người chào mẹ đang ngồi đọc sách trên chiếc bàn gỗ.
Mẹ tôi đẩy kính cặp kính lão xuống nhìn tôi:
“Có chuyện gì vậy con?”
Tôi lại gần bàn đọc của mẹ, bẽn lẽn ngỏ ý:
“Mẹ, con muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-tuoi-18-khong-the-bi-lang-quen/2824093/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.