Chuông tan học vừa reo lên, Dư Dục Sâm đã như gắn tên lửa sau mông mà lao về phía văn phòng, tốc độ nhanh hơn cả thỏ.
Thẩm Hành Giản đang thu dọn đồ đạc ở trong thì Dư Dục Sâm đã xông vào, ngay cả câu "báo cáo" cũng không kịp nói. Anh trông thấy dáng vẻ chạy hồng hộc của cậu, đứng dậy lấy chiếc cốc dùng một lần từ trong tủ dưới máy lọc nước ra, rót đầy nước ấm rồi đưa cho Dư Dục Sâm.
"Sao em thở gấp vậy, từ từ uống nước đã."
Dư Dục Sâm nhận chiếc cốc từ trong tay Thẩm Hành Giản. Đầu ngón tay hai người vô tình chạm nhau, Dư Dục Sâm cảm nhận được một hơi ấm áp.
Giọng cậu rất nhỏ, mang theo chút bối rối khó lòng phát hiện: "Em sợ thầy chờ sốt ruột, nên vội chạy tới đây."
Thẩm Hành Giản cười cười: "Thầy không vội, em cũng không cần gấp, cứ từ từ rồi đến."
Dư Dục Sâm thầm nói trong lòng: Em biết thầy không vội, nhưng mà em nóng lòng. Cậu trưng ra khuôn mặt tươi cười với Thẩm Hành Giản, nói: "Vậy giờ chúng ta đi ăn cơm thôi thầy."
Trước cửa sổ quầy bán đồ xào trên tầng hai đã đông nghìn nghịt. Bọn họ đến muộn, trước mỗi quầy đều đã có những hàng dài đứng đợi, phóng mắt tìm bàn thì thấy chỗ nào cũng chật kín.
Dư Dục Sâm nhanh chóng quyết định: "Thầy à, chúng ta ra ngoài ăn đi, bên ngoài sẽ ít người hơn."
Thật ra bên ngoài cũng không vắng là bao, trường học có tổng cộng mấy ngàn miệng ăn, quán cơm dù mở nhiều hơn nữa thì đến giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-tinh-yeu-hoc-duong/770706/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.