Trong căn phòng rộng lớn, rèm cửa dày nặng che khuất ánh sáng chiếu vào từ những ô cửa sổ sát sàn.
Trên chiếc giường duy nhất được bài trí nơi này, một chàng thanh niên với thân hình mảnh khảnh hiện đang rơi vào giấc ngủ sâu. Sau một thời gian không gặp, ngũ quan tinh tế của anh dần rũ bỏ nét ngây ngô thuở thiếu thời, so với dạo trước càng mang theo một loại cảm giác thanh lãnh khó tiếp cận.
Duy chỉ có nốt ruồi son điểm ở đuôi mắt vẫn dụ người như cũ.
Tiếng hít thở của ai đó dần dần thay đổi, từ bình ổn trở thành nặng nề, gấp gáp.
Hắn từ từ cúi xuống, lấp kín nốt lệ chí kia bằng đôi môi mình, đầu lưỡi khẽ vươn ra, nhẹ liếm.
Trình Thanh bị quấy rầy bởi nhiệt độ nóng ấm xen lẫn ẩm ướt trên mi mắt.
Với tình trạng đầu óc choáng váng, tứ chi vô lực, Trình Thanh chỉ muốn tiếp tục chìm đắm trong mộng mị... Thế nhưng dần dà phát hiện, nếu anh không nhanh chóng tỉnh dậy, khả năng cái thứ kia sẽ mãi càn quấy không chịu ngưng!
"Đừng... Nhột lắm..."
Trình Thanh huơ tay trong không khí, ý đồ kháng nghị, lại lập tức bị một bàn tay khác dễ dàng chế trụ.
Đối phương hơi ngừng lại, âm thanh êm ái tràn đầy từ tính cất lên:
"Anh, anh tỉnh rồi sao?"
Giọng nói này...
Mí mắt Trình Thanh run rẩy mở ra.
Trước mặt là một thiếu niên vô cùng tuấn mĩ, hắn ta đang rũ mi nhìn anh, tròng mắt đen láy, sâu thẳm, tựa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-tim-duong-song-cua-nam-phu/2769268/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.