Hứa Ngôn đến nhà Trình Thanh đón em trai trở về sau khi vở diễn nhạc kịch kết thúc.
Chỉ là mới không gặp một lúc thôi, cậu ta vẫn có thể nhận ra được ở Hứa Quân Triệt có chút gì đó đã thay đổi.
Chẳng hạn như việc nó tự tiện nhận quà Trình Thanh đưa mà không thèm hỏi ý kiến của anh trai. Dù cho hai người bọn họ vốn chẳng hề quen thân trước đó.
Chẳng phải có bệnh tâm lí sao? Hay tất cả chỉ là giả vờ?
Hứa Ngôn cứ mãi suy nghĩ đến chuyện này suốt dọc đường đi, thế nên hai người một lớn một nhỏ cũng chẳng giao tiếp gì nhiều. Sau khi về đến nhà, cậu ta dựng xe đạp bên ngoài sân, âm thầm nhìn theo bóng lưng đứa nhỏ vừa vào trong phòng cất cặp sách, đôi mắt vốn nhu hoà như nước hồ thu chợt trở nên ngưng trọng, sâu bên trong đã không còn sót lại chút độ ấm nào.
... Là chuột thì chỉ nên chui rúc trong bóng tối, tốt nhất đừng bao giờ khao khát những thứ không thuộc về mình!
_____
Hứa Quân Triệt vừa ra khỏi phòng đã không tìm thấy túi đồ ăn Trình Thanh cho nó đâu.
Kì lạ, rõ ràng nó đặt trên cái bàn ở phòng bếp mà...
Tim đứa nhỏ đập thình thịch, bất đắc dĩ chạy đi tìm quanh nhà, dạo này thời tiết bắt đầu oi bức, nếu không kịp bỏ vào tủ lạnh thì kem trong đó sẽ chảy ra hết.
Người kia sẽ không vì thế mà giận nó chứ?
Sau khi kiểm tra khắp nơi cũng không thấy, Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-tim-duong-song-cua-nam-phu/2769254/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.